Chương trước
Chương sau
Một lúc sau Zoro cởi áo ra vừa vắt nước vừa nói.
- Nếu cứ đấm từng con thế này, có khi phải tới tối mới lên được bờ. Không thể lên bờ bằng cách đó được.
Robin nói.
- Chắc chắn rồi. Và cũng không thể ở đây mãi được!
Isora nói.
- Tớ nghĩ ở đây khá an toàn. Cứ dùng nơi này làm căn cứ đi.
Nami đi ra quăng một cái áo xuống cho Zoro, Zoro giơ tay bắt lấy cái áo, nhìn vào lỗ thủng ở đáy thuyền Going Merry nói.
- Cái lỗ thủng này là một phiền phức lớn đấy. Chúng ta không thể đưa nó xuống với cái lỗ này được. Trong lúc chờ đợi thì cậu tìm cách sửa con tàu lại đi, Chopper.
Chopper nói.
- Hả? Tớ à? Được thôi!
Nami nói.
- Sửa con thuyền? Vậy còn cậu thì sao Zoro?
Zoro nói.
- Tôi muốn kiểm tra khu rừng đã. Dùng nơi này làm căn cứ cũng được đấy. Chắc chắn là Luffy và nhóm kia sẽ tìm ra ở đây thôi. Cô không nghe người ta nói sao? Nếu bị lạc thì đừng có đi lung tung.
Nami nói.
- Cậu mới là người đi lung tung!
Isora nói.
- Bên nào là bên trái vậy Zoro?
Zoro nghiếng răng hỏi.
- Ý gì hả tên lùn kia?
Isora cười nói.
- À, đột nhiên tớ quên mất bên nào là bên trái. Ha ha ha.
Nami cười to nói.
- Bên trái là bên này.
Zoro tức giận nói.
- Ở yên đây chờ Luffy đi. Tôi đi đây!
Chopper nói.
- A, Zoro... Cậu đi vào rừng làm gì thế?
Zoro nói.
- Thần thánh ở trên hòn đảo này, đúng không? Đi gặp hắn xem sao.
Isora đặt tay lên cằm nghĩ.
- Không biết bây giờ mình có thể đánh thắng tên đó không?
Nami nghiêm mặt nói.
- Thôi ngay đi! Sao cứ muốn gặp một kẻ có sức mạnh vô biên để làm gì?
Zoro nói.
- Ai biết được... Còn tùy vào thái độ của bên đó.
Chopper nói.
- Zoro, cậu ngạo mạn hơn cả thần.
Nami nói.
- Mấy tên tu sĩ kia cũng ở trên đảo này đó! Cậu đừng chọc giận thần linh nữa! Đó là lẽ thường tình đấy!
Zoro nói.
- Xin lỗi nha. Tôi chưa bao giờ cầu xin thần thánh.
Chopper hét lên.
OÁAA! THẬT LÀ NGẦU QUÁ ĐI!!!!
Zoro nói.
- Đã không tin thần thánh, vậy thì cầu xin làm gì?
Nami cúi đầu đi ra chấp tay quỳ xuống nói.
- Ôi chúa ơi, con là con không quen tên này đâu. Làm ơn đừng xử tôi con chung với hắn.
Isora nói.
- Gọi là thần linh nhưng thật ra thì cái tên đó giống như vua của nơi này hơn. Còn cái sức mạnh đó... Chắc là trái ác quỷ. Hắn dùng sấm sét, có lẽ là trái sấm sét.
Zoro nói.
- Mấy lời cậu nói cho tôi biết thêm vài thông tin hữu ích đấy.
Robin hỏi.
- Này, kiếm sĩ-san. Có thể cho tôi đi cùng được không?
Zoro nói.
- Hả? À được thôi, nhưng đừng làm vướng chân tôi đấy.
Nami hỏi.
- Cô định đi đâu thế Robin?
Robin chỉ vào vách tường của tế đàn nói.
- Nhìn cái này xem. Cái bệ thờ này được xây cách đây ít nhất cũng hơn 1000 năm rồi. Cái hiện vật lịch sử này khiến tim tôi run lên vì hồi hộp rồi đây.
Isora nghĩ.
- Xem bộ dáng bây giờ của cô thì giống như đang hứng tình hơn...
Robin nói.
- Một nơi có một lịch sử lâu dài luôn có nhiều di tích để khám phá. Nếu tìm được vài mảnh vỡ đá quý, thì cũng có thể giúp ích cho thuyền của chúng ta đấy.
Nami nghe thế thì nói.
- Tôi cũng đi!
Chopper nói.
- Gì hả! Không phải cậu sợ sao?
Nami nói.
- Chúng ta sẽ khai quật lịch sử!
Isora nói.
- Trẻ con ba tuổi mà thấy cái vẻ mặt bây giờ của cậu thì nó cũng không tin.
Nami quay đầu lại hỏi.
- Gì hả?
Isora nói.
- À, không có gì! Để tớ đi lấy kiếm, sau đó hộ tống cậu đi “khai quật lịch sử”.
Chopper nhìn Isora đang chạy vào khoang thuyền hỏi.
- Cậu cũng đi à!?
Vài phút sau, Isora nói.
- Để tớ đưa mấy cậu qua bờ.
Zoro nói.
- Không cần đâu. Tôi nhìn thấy một sợi dây rất tốt.
Zoro vừa nói xong thì Robin đã dùng năng lực bắt lấy dây leo trên cây thả xuống hỏi.
- Thế này được chưa?
Bốn người đi lên đài quan sát, Zoro nắm sợi dây leo nói.
- Vừa đủ.
Sau đó Zoro bước một chân lên lan can, bắt đầu tăng hắng vài cái rồi nhảy đu qua lên dây bay qua bờ, trong quá trình bay Zoro kêu lên.
- Ồ Ố Ố Ô ô ô ô ô!!!
Nami che mặt nói.
- Gì vậy trời? Tiếng gọi của sự dũng cảm à?
Sau đó sợi dây quay trở về, Robin nắm lấy sợi dây tiếp tục đi qua bờ bên kia... Isora nhìn Nami đang sợ hãi nói.
- Hay là để tớ đưa cậu bay qua?
Nami nói.
- Được rồi! Nhờ cậu.
Isora bế Nami dùng Vũ Không Thuật bay lên, trên không Nami nói.
- Làm sao cậu bay được thế?
Isora nói.
- Thả lỏng cơ thể rồi đẩy Ki từ chân ra. Vậy là bay lên. Rất đơn giản nhưng cậu phải phá vỡ các vách ngăn tế bào thì Ki mới có thể lưu thông trong toàn cơ thể được.
Nami nói.
- Lần trước tớ đã thứ. Nhưng căn bản là không cảm giác được cái gọi là Ki như cậu nói.
Isora nói.
- Sau vụ này tớ sẽ dạy cậu cách khác.
Sau khi đến bờ, Isora đáp xuống quay về Going merry nói.
- Chopper! Có chuyện gì thì thổi cái còi nhé!
Zoro nói.
- Giao con tàu lại cho cậu đấy!
Robin nói.
- Nhờ cậu nhé!
Nami nói.
- Chúng tôi sẽ về sớm!
Chopper nói.
- Ừ! Cẩn thận nha, các cậu! Trở về an toàn nhé!
Isora giơ tay lên nói.
- Nếu gặp nguy hiểm thì cứ thổi còi nhá! Tiền tớ để trong chăn!
Chopper nói.
- Ừ! Cậu đi vui vẻ nhé!
...
Trên đường đi, Isora đột nhiền dừng lại nói.
- Hình như tớ quên cái gì thì phải...
Zoro nói.
- Cậu quên hai chuyện. Thứ nhất là nói nơi giấu tiền trước mặt Nami. Thứ hai là con tôm.
Isora vỗ tay nói.
- Ờ ha! Mà không sao, tiền tớ để trong chăn chỉ có 1.000.000 Belly thôi. Số tiền còn lại tớ để ở nơi khác.
Nami hỏi.
- Nơi nào thế?
Isora nói.
- Ở... Cậu đừng có mơ là tớ sẽ nói.
Nami nói.
- Isora, cậu bắt đầu tham tiền.
Isora nói.
- Tớ không có tham tiền. Chỉ là thiếu tiền thì khi tớ muốn mua đồ sẽ rất khó.
Vài phút nữa trôi qua, Zoro hỏi.
- Thế, cái tên thần đó. Ở đâu?
Robin nói.
- Chắc là ông ta đang theo dõi chúng ta.
Zoro nói.
- Hắn mà vác xác đến đây thì chả mất thời gian đến thế đâu.
Isora đang muốn chỉ đường nhưng lại bị Nami chặn lại, Nami nói.
- Với tôi thì ông ta ở đâu cũng được. Nói bao nhiêu lần cậu mới chịu nghe đây? Thần của hòn đảo này dễ nổi giận lắm đấy!
Isora ở phía sau âm thầm ra hiệu cho Zoro đi về phía bờ bên kia, Zoro hiểu ý gật gật đầu, Nami quay đầu nhìn Isora một cái rồi chấp tay lại cầu nguyện.
- Lại chúa, xin hãy phù hộ chúng con...À! Và hãy giúp con ìm kho báu mất tích nữa.
Zoro nói.
- Cô cứ phải kết thúc bằng câu nói đó à? Dù sao thì, nếu chỉ ven theo bờ sống này thì cũng chẳng dẫn tới đâu cả. Băng qua sông và tìm kiếm ở bờ bên kia thôi.
Robin nói.
- Ý hay.
Nami hỏi.
- Nhưng, làm sao để băng qua? Isora đưa bọn tớ bay qua đi.
Isora nhìn Nami một chút rồi nói.
- Đưa tay ra.
Bắt lấy tay Nami, Isora nhắm mắt lại dẫn một luồng Ki tiến vào cơ thể của Nami, Nami nói.
- Cậu vừa làm gì vậy?
Isora nói.
- Cho cậu một ít Ki để dùng khi cần thiết. Nếu cậu không dùng thì nó sẽ tự biến mất sau vài ngày. Cách mà tớ nói sẽ dạy cho cậu đấy. Chỉ cần nhớ cảm giác này rồi ngồi thiền tìm hiểu là cậu có thể cảm nhận được Ki. À, Zoro, Robin, hai người cũng đưa tay ra.
Zoro nói.
- Đây là chiêu thức của cậu. Tôi không thể học.
Isora nói.
- Nó giúp cậu mạnh hơn, nên cậu phải học nó. Với lại chưa chắc gì cậu có thể học được Ki.
Sau khi truyền Ki cho Zoro và Robin xong, Isora nói.
- Có thể các cậu sẽ không bay được vì chưa có phá vỡ các vách ngăn, nhưng Ki cũng giúp các cậu đỡ mệt hơn một chút. Nếu có vết thương nó cũng sẽ giúp các cậu mau hồi phục một chút.
P/s Từ giờ gọi Khí là Ki nhá. Tằng hắng là âm thanh phát ra từ cổ họng. Mục đích tằng hắng nhằm làm giảm cảm giác vướng và tống chất nhầy tích tụ ở họng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.