Edit: Hestia
Beta: Vịt
Cố Phong nghe Dư Bảo Nguyên nói, nhưng lại hoàn toàn để ngoài tai.
Bao nhiêu năm qua, cãi nhau vô số kể, trong số mọi người, Tưởng Hạo và Lý Kha, tuyệt đối là chăm lo việc nghĩa.
Lần nào cãi nhau cũng toàn là vì mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, mỗi lần Lý Kha tức quá lại chạy đến nhà Dư Bảo Nguyên, khóc lóc cầu thu lưu, qua mấy ngày sau nguôi giận, lại gọi điện Tưởng Hạo đón về.
Cố Phong quá quen rồi.
"Bọn họ cãi nhau ầm lên," Cố Phong đút cho Dư Bảo Nguyên một con tôm chấm nước sốt thơm phức, "Lần nào cũng vậy, vài ngày nữa sẽ ổn thôi, em đừng quan tâm."
"Mong là vậy......" Dư Bảo Nguyên lo lắng nói.
Lúc này, điện thoại trong túi Dư Bảo Nguyên rung lên.
Cậu lấy điện thoại ra xem, quả nhiên là tin nhắn WeChat của Tưởng Hạo: Bảo Nguyên, Lý Kha đến chỗ cậu phải không?
Trong ánh mắt giám sát của Cố Phong, Dư Bảo Nguyên gõ lạch cạch mười mấy chữ trả lời: Đang ở chỗ tôi, các anh lại cãi nhau à?
Tưởng Hạo trả lời: Có chút chuyện nhỏ, làm phiền cậu rồi.
Dư Bảo Nguyên lắc đầu, trả lời hắn: Để Lý Kha ở nhà tôi vài ngày đi, tránh cho hai người vẫn nóng giận, ở cùng nhau không khéo lại đánh nhau.
Tưởng Hạo bên kia im lặng một hồi lâu, trả lời: Cảm ơn.
"Mấy hôm tới, để Lý Kha ở lại nhà chúng ta đi," Dư Bảo Nguyên rút ra một tờ giấy ăn, cẩn thận giúp Cố Phong lau dầu và nước chấm tôm trên tay, nói, "Mình cũng nên tìm cơ hội tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496514/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.