Edit + Beta: Vịt
Thiện Lương chỉ chỉ kẹo bông cực to mà Dư Bảo Nguyên đi phía trước cầm trong tay: "Muốn ăn cái đó."
Bà Phan nhìn thoáng qua Dư Bảo Nguyên đi phía trước. Lúc này, Dư Bảo Nguyên chỉ để lại cho bọn họ một bóng lưng, mà kẹo bông màu hồng trong tay cậu, lại vô cùng bắt mắt.
"Kẹo bông à," Bà Phan đánh giá chung quanh, "Cháu để bà xem sao đã."
Vừa nói, bà ngẩng đầu nhìn xung quanh một lần, mới tìm được một quán kẹo bông phía đối diện.
Bà dắt Thiện Lương: "Bà dẫn con vào xem sao, được không?"
Trên mặt Thiện Lương lộ ra chút ý cười, một đôi mắt ngập nước: "Cám ơn bà ạ."
Bà Phan cười cười, dắt Tiểu Thiện Lương đi vào quán kẹo bông, đến trước quầy, khách khí hỏi nhân viên cửa hàng: "Cô gái, mạo muội hỏi một chút, vừa nãy có một người đàn ông, trong tay có một cây kẹo bông rất lớn rất lớn, hình trái tim, là mua chỗ cô sao?"
Nhân viên cửa hàng có ấn tượng, gật gật đầu: "Là ở đây."
"Vậy...... bây giờ còn có thể mua không?" Bà Phan hỏi.
Nhân viên cửa hàng cười nói: "Kẹo bông đó là đặt riêng, mời chủ quán đích thân làm."
Bà Phan nghe thấy hai chữ đặt riêng, trong đầu đã ùm ùm, dè dặt hỏi: "Vậy...... bao nhiêu tiền?"
Nhân viên cửa hàng cười tươi nói một con số.
Bà Phan vừa nghe thấy liền sợ hết hồn.
Cùng là kẹo bông, vậy mà...... vậy mà đắt như vậy!
Bà đưa tay sờ ví tiền xẹp lép của mình, thở dài.
Nhiều năm như vậy, bà chống đỡ cô nhi viện, tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496466/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.