Edit + Beta: Vịt
Lý Kha bị cảm giác ấm áp trên môi đánh thức, mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn khuôn mặt anh tuấn của Tưởng Hạo phiên bản phóng đại ở trước mắt.
"Mày về rồi à......" Lý Kha dụi dụi mắt, âm thanh vẫn mang theo lười biếng.
Tưởng Hạo gật gật đầu: "Sao không về phòng ngủ?"
"Không được, mày vẫn ở bên ngoài gây dựng sự nghiệp," Tóc Lý Kha đã ngủ rối tung, một sợi ngốc nghếch vểnh lên không lý do, "Tao về phòng ngủ vù vù không quan tâm đến cái gì, cứ cảm thấy sao sao, có chút thẹn với mày."
Tưởng Hạo nhẹ nhàng cười một tiếng: "Mày thẹn với tao chỗ nào? Là tao nên vậy?"
"Huh?" Lý Kha vừa tỉnh không lâu, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo.
"Năm đó, là tao đến trêu mày trước, đè mày lên giường làm trước," Tưởng Hạo sờ sờ mặt Lý Kha, thằng nhóc này cũng không biết bảo dưỡng thế nào, mặt non mềm y như trẻ con, xúc cảm vô cùng tốt, khiến người ta muốn xoa không ngừng, "Tất cả nguyên nhân, đều ở tao. Lý Kha, tao là đàn ông, tao nên gánh trách nhiệm này. Lần sau không thể ngủ trên sofa muộn thế này nữa, mệt thì về phòng, nhé?"
Lý Kha gật gật đầu.
"Có đói không?" Tưởng Hạo hỏi.
Lý Kha sờ sờ cái bụng hơi quắt queo của mình, lầm bầm một tiếng: "Có hơi......"
Tưởng Hạo giống như làm ảo thuật móc ra một bát mì xào và một cái bánh ngọt nhỏ trang trí đẹp đẽ.
Mắt Lý Kha nhất thời giống như bóng đèn cắm điện, sáng bừng lên.
Tưởng Hạo nhìn dáng vẻ kia là biết, thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496460/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.