Edit + Beta: Vịt
"Đâu có lừa mày......" Tưởng Hạo nhẹ nhàng ôm lấy Lý Kha, âm thanh nhu hòa giống như một vũng nước.
Ngoài sân bay gió lớn, mang theo chút lạnh lẽo, thổi lên người hai người.
Bên cạnh có người đi qua lại, ngoài sân bay luôn tràn ngập gặp nhau và xa cách, bi hỉ đan xen.
"Một năm rất dài rất dài, mày biết không?" Mắt Lý Kha đỏ giống như thỏ.
"Tao biết," Hầu kết Tưởng Hạo chuyển động, khuôn mặt rắn rỏi kia cũng lộ ra chút vẻ ảm đạm, "Để mày chờ lâu, tao xin lỗi."
"Thời điểm chờ đến nửa năm, tao đã sắp không còn kiên nhẫn," Lý Kha hít mũi, "Khi đó mày lại đúng lúc cả tuần cũng không liên lạc với tao. Mày biết không? Khi đó, tao ngay cả trồng hoa gì ở mộ mày cũng nghĩ xong rồi."
Sắc mặt Tưởng Hạo cứng lại.
"Mẹ mày, quỷ lừa người! Tên lừa đảo chết tiệt!"
Có lẽ là bởi vì lần gặp nhau này quá mức đột ngột, quá khiến người ta không dự liệu được, trong lòng Lý Kha đầy kích động và cảm giác không chân thực. Tâm trạng này kịch liệt như vậy, khiến hắn rất muốn phát tiết ra.
Thế là, hắn tựa vào ngực Tưởng Hạo, bắt đầu chửi bới Tưởng Hạo.
Tưởng Hạo mặc kệ Lý Kha mắng.
Dù sao cũng là anh không đúng.
Là anh cưỡng bức anh em tốt của mình kéo lên giường trước, biến thành thụ dưới thân mình, là anh làm xong đời người ta, còn vứt người ta ở trong nước suốt 1 năm.
Lý Kha mắng đến mắt cũng đỏ, sau đó bỗng nhiên há miệng, giống một con thỏ hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496455/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.