Edit + Beta: Vịt
Sấm to chấn động, một đường chớp kinh khủng chém rách bầu trời.
Lửa lớn trên tàu đã bị dập tắt, khói đen nồng nặc cứ tuôn ra bên ngoài, lộ vẻ cực kỳ đáng sợ.
Tàu Costa có trình độ sản xuất tàu thủy hạng nhất thế giới, vì vậy tính an toàn cao, cho dù dưới tình hình Lục Nham phóng lửa lớn như vậy, thế lửa cũng được đè xuống, không để thuyền thiêu hủy tại chỗ.
Lúc nhiều du khách kinh hồn chưa định quay trở lại khoang thuyền, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy, hóa ra phòng nhảy rực rỡ kia đã bị lửa lớn thiêu cháy sạch đen xì.
Tim Bạch Hướng Thịnh đập không ngừng, y nhìn cảnh tượng trước mắt, trên ót tuôn mồ hôi lạnh.
"U oaaa"
Mạnh Diệc Diệm được Mạnh Mãng Long ôm bên tay trái, có lẽ bởi vì mùi kích thích, bỗng nhiên kéo giọng bắt đầu khóc rống.
Cô nhóc vừa khóc lớn như vậy, kéo theo Cố Gia Duệ được Mạnh Mãng Long ôm bên tay phải cũng bắt đầu khóc oa oa, hai tiếng khóc trẻ con vang dội, kết hợp với cảnh phòng nhảy bị thiêu rụi, khiến mọi người ở đây đều cảm thấy khó chịu.
Bạch Hướng Thịnh từ trong tay Mạnh Mãng Long ôm Cố Gia Duệ qua, dỗ dành, bỗng ngẩng đầu lên bắt đầu đếm người: "Lộ Dương, Lục Dương, Tưởng Hạo, Lý Kha, Triệu Húc......"
Y đếm trước sau một lần, bỗng cau mày: "Bảo Nguyên và Cố Phong ở đâu?"
Mạnh Mãng Long cao giọng nói về phía sau: "Bảo Nguyên, Cố Phong!"
Không ai trả lời.
Người ở đây đều hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ đều biết Dư Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496423/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.