Edit + Beta: Vịt
Dư Bảo Nguyên nhất thời bị dọa nhảy lên: "Cậu làm gì thế?"
Trên mặt Trần Lập Ninh có vẻ quyết tuyệt: "Tôi nhận lỗi, nhận thua."
"Không phải, cậu đừng quỳ trước mặt tôi," Dư Bảo Nguyên cau mày muốn kéo hắn dậy, "Có lời gì nói thẳng là được. Đừng quỳ, quê chúng tôi quỳ trời quỳ đất quỳ người chết, cậu như vậy tôi rất sợ."
Trần Lập Ninh khăng khăng không đứng dậy, mắt vẫn nhìn Dư Bảo Nguyên, chỉ là tia máu đỏ trong đó trải rộng: "Lúc trước là tôi không đúng. Tôi không nên vào lúc anh ở cùng với Cố Phong thông đồng với anh ấy, tôi không nên khiến anh khó chịu khiến anh chịu tội, là tôi sai rồi! Tôi xin anh giơ cao đánh khẽ, cho Trần thị một con đường sống!"
Ánh mắt Dư Bảo Nguyên nghi ngờ nhìn về phía Cố Phong ở bên cạnh.
Sắc mặt Cố Phong bình tĩnh, cầm một hộp sữa bột đưa tới trước mặt cậu: "Bác sĩ Bạch nói, sữa bột này khá thích hợp cho con ăn." "Chuyện tốt anh làm hả?" Ánh mắt Dư Bảo Nguyên lướt qua Trần Lập Ninh.
Cố Phong bỏ sữa bột vào xe mua đồ: "Có một số việc, làm sai thì phải trả giá đắt."
Dư Bảo Nguyên hừ một tiếng với Cố Phong: "Tôi không biết anh động tay chân gì, anh xem giải quyết. Đừng đẩy quyền quyết định lên đầu tôi, tôi không muốn vô cơ kéo cừu hận."
Cố Phong gật gật đầu: "Em trước qua bên kia xem khăn lông dùng cho con, ở đây giao cho tôi."
Dư Bảo Nguyên không nói gì, đẩy xe nhỏ đi về phía bên kia.
Mắt Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496281/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.