Edit + Beta: Vịt
****** Hôm nay tui cúm các cô ạ. Uống xong viên cảm cúm đi gõ chữ mà lờ đà lờ đờ -.- May mà chương ngắn tui cố gõ nốt rồi đi khò khò
Cố Phong cắn răng, âm thanh mang theo chút tức giận: "Được, là tôi nợ em! Được rồi chứ! Tôi trước kia làm sai, hiện tại tôi là ba đứa nhỏ, em ở lại, tôi nhận lỗi với em, được rồi chứ?"
Dư Bảo Nguyên hít hít mũi, ngẩng đầu lên: "Không hiếm lạ!"
Dứt lời, trực tiếp đi tới phòng mình, sờ mò một hồi, nhấc vali đi ra ngoài, "Tôi không hiếm lạ anh nhận lỗi với cả đối tốt với tôi gì đó, tôi không hiếm lạ đâu Cố Phong. Hiện tại, tôi chỉ hi vọng anh đừng tới quấy rầy tôi nữa, tôi chỉ muốn bắt đầu cuộc sống mới của tôi."
Mắt Cố Phong u ám nhìn chằm chằm vào cậu.
"Nói với cô em họ kia của anh, tiền của Cố gia các người, tôi thật sự một chút cũng không cần. Hiện tại người Cố gia các người, tôi cũng một chút cũng không muốn tiếp xúc. Sau này mọi người gặp mặt coi như người xa lạ, không thể tốt hơn."
Dứt lời, quyết tuyệt mà quay đầu.
Cố Phong bỗng nhiên kéo tay cậu lại, "Ở lại."
Dư Bảo Nguyên nhìn về phía trước, khóe môi lại hơi câu lên. Sau đó, vươn tay, trực tiếp đánh rơi cái tay Cố Phong nắm lấy cậu, "Tôi thật sự muốn đi, biện pháp có rất nhiều, anh không cản nổi."
Vừa nói, nhấc vali, ưỡn thẳng người, cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi ra khỏi Cố trạch.
Thời tiết rất đẹp, màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496252/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.