Edit + Beta: Vịt
Cố Phong lái xe gần một đêm, nhưng địa chỉ quê Dư Bảo Nguyên thật sự vô cùng hẻo lánh, hắn vòng mấy lần, ngây ngẩn không tìm đúng chỗ.
Hắn dừng xe lại, mở cửa xuống xe, nhìn xung quanh một vòng.
Dãy núi vây quanh, liên miên không dứt. Một con sông hẹp cắt ra núi và đường, nước chảy ào ào.
Quả nhiên là cực kỳ hoang vu.
Hắn hơi cau mày, ngồi trở lại trong xe, một lần nữa mở bản đồ hướng dẫn ra, nghiêm túc mà nhìn, một lần nữa xác nhận vị trí của mình, lại lần nữa khởi động xe.
Xe ở trên đường lái không bao lâu, có điện thoại gọi đến.
Điện thoại của Trần Lập Ninh.
Cố Phong hơi do dự một chút, nhận điện thoại, "Alo?"
"Cố Phong, anh ở đâu?" Trần Lập Ninh bắt đầu đã chất vấn.
Cố Phong nắm vô lăng, "Anh có việc, ra ngoài một chuyến."
"Hôm qua chúng ta đã hẹn, anh tới biệt thự Giang Tân của em," Âm thanh Trần Lập Ninh vẫn bình tĩnh như cũ, "Em chờ anh hơn 1 giờ rồi, sau đó không cẩn thận ngủ mất. Hiện tại tỉnh lại phát hiện, anh căn bản không tới."
Chân mày Cố Phong hơi nhíu lại, "Anh có việc, em đừng quản."
"Anh có việc gì?"
Sắc mặt Cố Phong từ từ trầm xuống.
Hắn không thích loại cảm giác bị người chất vấn này.
"Cố Phong, anh có phải...... Đi tìm Dư Bảo Nguyên hay không?"
Cố Phong ngẩn ra, "Sao em biết?"
Trần Lập Ninh ở đầu kia giống như thê thảm mà cười một tiếng, "Em biết ngay, em biết ngay anh không đến nhất định đi tìm anh ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/1496235/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.