Quyền nhẹ nhàng ngoảnh đầu lại, nhìn gương mặt sửng sốt của Tuệ một cách đầy bình tĩnh. Hàng lông mày của Tuệ nhíu chặt lại, miệng mím chặt như cố gắng kìm nén một điều gì khó nói và đôi mắt đầy xao động. Đôi đồng tử đen láy của nó giãn ra, ánh mắt hướng về phía Quyền, mong chờ những lời nói tiếp theo.
Dường như Quyền nhìn thấu được những cuộn tơ vò rối rắm đang cuốn chặt lấy dạ Tuệ thông qua đôi mắt lấp lánh dưới tấm rèm mi của con bé. Quyền với tới lấy chiếc bánh mì cuối cùng trên đĩa, chấm đẫm chí chương trong bát rồi ấn vào tay Tuệ. Nó vươn tay đến toan xoa đầu Tuệ, nhưng rồi khựng lại, lật mu bàn tay lại rồi mới vuốt đi chiếc lá vàng khô đậu trên vành tóc mai của con bé.
- Nhà tao nợ tiền, nhiều lắm. - Quyền chà xát hai bàn tay vào nhau, ôm miệng hà hơi, nhận lấy chút hơi ấm từ làn hơi thở quẩn quanh trong nắm tay - Lúc đó sự việc bất ngờ quá, bố mẹ tao xoay không kịp, cả nhà phải gấp rút đi ngay trong đêm. Mọi liên lạc bị cắt hết, tao cũng không thể làm khác được.
Quyền hớp một ngụm từ cốc nước trà trên bàn, bó gối nhìn xa xăm như thể đang nhớ về một thời nào đã rất lâu về trước.
Tuệ yên lặng nhìn Quyền, chưa bao giờ nó thấy hình ảnh thằng bạn này lại có một vẻ mặt mệt mỏi và già dặn đến thế. Da thằng bé dường như đen hơn một tone so với hồi còn học chung, và cái năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-se-gap-lai-nhau-vao-mot-ngay-troi-tro-ret/3568049/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.