Hạ Thì mời Chu Anh ngồi xuống sô pha, rót trà cho cô ta: “Cơ thể em thế nào rồi, đã khỏe lại chưa?” 
Chu Anh nơm nớp lo sợ gật đầu: “Cảm ơn chị dâu, đã khá hơn nhiều rồi.” 
Hạ Thì hứng thú bừng bừng nói: “Vậy hôm nay em muốn chơi cái gì?” 
Chu Anh: “…” 
Chu Anh: “Chúng ta cứ ngồi tâm sự đi…” 
Cô ta muốn khóc quá, cô ta có thể chơi gì với chị dâu chứ, chơi cái gì cô ta cũng chơi không nổi! 
“A Anh thật đúng là điềm đạm.” Hạ Thì uống ngụm trà. 
Chu Anh thấy cô nói chuyện thì không nhịn được dịch sang bên cạnh, nhưng bên cạnh lại là Tiểu Tiểu, đang say mê chơi trò chơi trên điện thoại. 
Hạ Thì hoàn toàn coi em họ mình là không khí, không thèm để ý cậu ta đang làm gì, hỏi: “Đúng rồi, người bạn trai lúc trước của em đâu? Còn yêu nhau không?” 
Chu Anh sửng sốt, bạn trai đã sớm bị cô ta quẳng ra sau đầu rồi: “Vẫn chưa liên lạc với nhau.” 
Hạ Thì: “Vì sao, không phải em rất thích sao? Còn cố ý bắt vệ sĩ rời đi?” 
Chu Anh đỏ mặt: “Đừng nói nữa, khi đó là em nhất thời ngu ngốc, khi em bị trói đi, rắm anh ta cũng không dám đánh, em còn cần loại bạn trai này làm gì, can đảm đứng ra bảo vệ em cũng không có.” 
Hạ Thì có vẻ không đồng ý: “Em có thể bảo vệ bạn trai mà, yếu đuối chút có gì không tốt.” 
Chu Anh: “…” 
Rất tốt, Chu Anh cảm thấy chắc cũng chỉ có Hạ Thì mới thờ phụng lý luận này, lúc anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-rat-my-vi/1266950/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.