Hoàn thành tốt mọi thứ, Thủy Nhan lại đến bên Quý Lăng Dương lấy ra hà bao( túi thơm),bên trong tỏa ra mùi mai vàng, thơm ngát. Cẩn thận mang bên hông hắn, sao đó lại lấy 1 chiếc áo lông cừu, giúp hắn mặc vào, Thủy Nhan mở cửa phòng, cung kính nói:
- Vương gia, đi đường cẩn thận.
Quý Lăng Dương có chút sửng sốt, vuốt nhẹ gò mà Thủy Nhan, nhẹ giọng nói:
- Chờ ta trở về!
Đầu ngón tay ôn nhu vuốt trên gò má Thủy Nhan,làm nàng xấu hổ đỏ bường mặt, chút phấn hồng trên ngò mà giờ lại càng khiến gương mặt đỏ hơn.
Quý Lăng Dương vuốt lại cần cổ áo choàng,bước nhanh ra khỏi phòng, Thủy Nhan nhan nhìn vào bóng lưng thanh mảnh của nam nhân vừa bước vào tuyết trắng, khóe miệng gương lên chút vui vẻ
Mười năm nay, nàng cùng chủ tử cùng ăn cùng ngủ,không có chút chểnh mảng công việc cùng bổn phận của mình,trong mười năm này nàng cuối cùng cũng hiểu rõ thân phận của Quý Lăng Dương. Tuy rằng vương vị là của hắn, nhưng ở trong vương phủ này hắn cũng là tứ diện sở ca (bốn bề đều có địch- ý bảo xung quanh luôn có người hãm hai anh này). Ai ai cũng mong hắn nhanh nhanh chết sớm đi một chút. Đặc biệt là vị di nương năm đó. Tuy hài tử của nàng không có 1 chút ảnh hưởng tới vương vị. Có điều đối với vị Vương gia do chính thất sở sinh này. Vẫn là căm hận tới tận xương tủy.
Dung mọi biện pháp, sở hết mọi thủ đoạn để lật độ vương vị này. Trong khi huynh đệ khác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-quan-lang-tien-ty-nguoc-ty/183724/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.