Đồng tử màu đen của Thủy Nhan thoáng chốc co rút lại, trên gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ khiếp sợ, tay của nàng không tự giác mà cầm lấy tay Diêm Phổ Hạo.
” Ngươi.....Ngươi vừa nói cái gì?” Thanh âm Thủy Nhan có chút run rẩy
Diêm Phổ Hạo cười nói: “ Thập nhất vương gia còn chưa có chết nhưng rất nhanh ta sẽ tìm ra hắn ta..”
Cõi lòng của Thủy Nhan, trong một khắc này tự nhiên trở nên điên cuồng, nàng thở dài một hơi, những phần tâm tình tích tụ bấy lâu thoáng chốc thả lỏng,
Diêm Phổ Hạo vòng hai tay lên trước ngực của mình, thu hết biểu hiện trên mặt Thủy Nhan vào trong ánh mắt của mình. Hắn dễ dàng nhìn thấy, vẻ mặt không hề che dấu vui vẻ của nàng.
Diêm Phổ Hạo lười biếng duỗi lưng nghiêng người nằm trên giường, tay phải chống trán mình, trên mặt hiện ra nét hứng thú.
” Ngươi sẽ không tìm thấy ngài ấy, Vương gia là người thông minh.” Thủy Nhan nghiêm túc phản bác, nhưng Diêm Phổ Hạo chỉ lười biếng khép hờ đôi mắt, đối với câu nói của Thủy Nhan chỉ thấy buồn cười.
Thủy Nhan lại cầm lấy trâm hoa trong hộp ra, vui vẻ lan tỏa ra khắp thân thể, nhưng trong đầu lại hiện lên ý nghi hoặc, nàng lần nữa quay đầu về phía Diêm Phổ Hạo.
Nhưng nàng lại trông thấy khóe miệng Diêm Phổ Hạo hiện đang cười nhạt, kê đầu của hắn lên cạnh giường con ngươi đóng chặt, hô hấp đều đều giống như là đang ngủ.
Thủy Nhan đình chỉ mọi động tác hiện thời, nhìn gương mặt như điêu khắc của Diêm Phổ Hạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-quan-lang-tien-ty-nguoc-ty/1511104/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.