Ngoài cửa lớn treo câu đối mới đỏ tươi, đám múa lân rộn ràng nhảy múa, miệng xướng lên lời chúc đầu năm, tất cả những việc đó, đều thông báo một chuyện, rằng năm mới tời rồi.
Tết âm lịch hằng năm, Diêm phủ đối với hạ nhân cũng không hề keo kiệt, ngoài việc mỗi người đều có thêm một ít tiền thưởng thêm, thì còn mời gánh hát đến quý phủ tấu nhạc.
Hí khúc sắc sảo mà động lòng người truyền đến đôi tai, nhưng khi Thủy Nhan nghe đến lại có chút sốt ruột đứng ngòi không yên, hơn nữa lúc sáng Mục tiên sinh đã từ nơi này rời đi, hiện tại không biết hắn có kịp về bên cạnh Vương gia.
Thủy Nhan lúc này, tâm đã không còn ở Diêm phủ, nàng nghĩ điều nàng muốn cầu nguyện lúc này, chính là những việc hắn an bài trong hai ba ngày tới, nhất định sẽ thành công.
Thủy Nhan dùng thiết thán hỏa là lại trường bào của Diêm Phổ Hạo, miệng khe khẽ cười, tâm tình của nàng từ sau khi nghe tin tức kia, vẫn là rất vui vẻ.
Hương mai vàng thoang thoảng, đột nhiên cuốn vào đầy phòng, Thủy Nhan giật mình quay lại, thấy đôi tay mảnh khảnh của Diêu Kính Đông, đang cầm một bó hoa mai rất lớn.
Thủy Nhan buông thiết thán hỏa, tiêu sài bước nhanh tới trước mặt “Diêu phu nhân, an khang”
Diêu Kính Đồng vội vàng lắc đầu, bảo Thủy Nhan không cần hành lễ.
Thủy Nhan đứng lên, không biết lúc này Diêu Kính Đồng không ở bên Diêm Phổ Hạo, đến chỗ này làm gì.
” Mai vàng tuy sắp héo, vẫn có thể tỏa được hương thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-quan-lang-tien-ty-nguoc-ty/1511100/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.