"Tô Thành Hành, mày bị dọa đến điên rồi à?"
Bạch Cốc nhìn Tô Thanh Hành, biểu cảm không khác gì với khi gặp lũ quỷ vừa xong.
Hiện giờ hai người họ đang đứng bên ngoài cổng trường học bị quỷ làm loạn, tên trường trên tấm biển gỗ đã mờ đi không đọc được. Sau khi rời khỏi trường học, đúng như lời Bạch Cốc đã nói, đám quỷ đang kêu gào thật sự không còn tới gần họ nữa.
Rõ ràng là chỉ cách một cái cổng trường, nhưng những con quỷ kia như bị một bức tường trong suốt chặn lại, không có cách nào bước ra khỏi trường nửa bước!
Ngay cả bão táp mưa giông khiến người ta đau đầu kia cũng chỉ nằm trong phạm vi trường học. Thế giới bên ngoài cổng trường, đến nửa giọt mưa cũng không có, đất dưới chân Bạch Cốc cũng chẳng có nổi một vệt nước.
Đối với Bạch Cốc mà nói, anh ta một lần nữa thành công thoát khỏi thế giới kinh dị, có hy sinh hai kẻ chết thay cũng là đáng. Chỉ cần luôn sống sót được trong "thế giới kinh dị vô hạn", hẳn là sẽ có một ngày anh ta có thể trở lại thế giới của chính mình.
Nhưng đứng trước mặt Tô Thanh Hành... khiến cho kẻ có thói quen lấy người khác ra làm đệm lưng như Bạch Cốc hơi khủng hoảng.
Học sinh phổ thông bình thường?
Một tiểu thiếu gia học trường quý tộc có thể chất yếu, đến chạy cũng không nổi?. Harry Potter fanfic
Trong tình huống loạn lạc này còn không rời nổi mắt khỏi di động?
Mấy dòng miêu tả này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-qua-that-la-mot-dai-lao/2710542/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.