Tạ Minh Thành nhíu mày, Bách An mới vừa bị đưa đến bệnh viện, người phụ nữ này liền xuất hiện ở đây, hẳn là có tâm địa khó lường.
Diệp Mai Hoa ban đầu còn có chút sợ hãi anh ta, nhưng nghĩ lại thì hiện tại cô đã rời khỏi Long Thành, không cần cầu xin khúm núm với anh nữa.
Hơn nữa mu bàn tay của cô vô cùng đau đớn, liền nhịn không được nói: “Anh không định xin lỗi sao?” Tạ Minh Thành nén lại vẻ chán ghét, nói: “Bỏ ngay những âm mưu của cô đi.” “Anh đang nói gì vậy?” “Rời khỏi đây ngay
Diệp Mai Hoa cảm thấy người đàn ông này thực sự khó hiểu, cũng không thể bắt anh ta xin lỗi.
“Tôi không biết anh đang nói cái gì, nhưng tôi không thể rời khỏi đây”
Trúc Nhã còn chữa bệnh ở đây, làm sao cô có thể rời đi được.
Tạ Minh Thành tức giận vì thái độ không biết điều của cô, nhưng lúc này anh cũng không rảnh để lôi thôi với cô, liền tiếp tới phòng cấp cứu.
Diệp Mai Hoa thầy Tạ Minh Thành xuất hiện ở đây, như vậy có nghĩa cậu bé mà cô gặp ở văn phòng hôm trước chính là đứa trẻ vừa được đưa tới bệnh viện, con trai Tạ Minh Thành.
Không ngờ anh đã kết hôn, hơn nữa con của anh lại rất giống Trúc Nhã. Nghĩ đến cậu bé đó, trong lòng Diệp Mai Hoa liền có chút kỳ quái.
Cảm giác như là rất đau lòng, không nhịn được mà rất muốn đi xem tình hình thế nào. Nhìn dáng vẻ gấp gáp của Tạ Minh Thành, hẳn là vấn đề rất lớn.
Diệp Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/219552/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.