Lập tức có người xông tới, kéo Diệp Mai Hoa đứng lên rồi lôi cô đi.
“Không! Tôi không hề đánh cậu bé! Anh nghe tôi nói …”
“Đem cô ta đi!”
Diệp Mai Hoa không kịp giải thích đã bị kéo ra ngoài.
Tần Đức Hải nghĩ lại mà run sợ, anh biết rõ tầm quan trọng của Tạ Bách An đối với chủ tịch Tạ. Nếu cậu chủ nhỏ này thật sự xảy ra chuyện, anh cũng sẽ chết thê thảm.
“Cậu chủ nhỏ, để tôi đưa cậu đi bệnh viện!”
Tạ Bách An cuối cùng cũng nôn hết chỗ cơm vừa rồi ra khỏi cô, khuôn mặt bị nghẹn tới tái xanh giờ mới dịu đi một chút.
Cậu bé nắm chặt tay thư ký Tần, nói: “Thư ký Tần, không phải .”
Bởi vì quá lo lắng, Tạ Bách An nói không nên lời.
Tần Đức Hải vội vàng vỗ sau lưng cậu rồi nói: “Cứ từ từ rồi nói”
Tạ Bách An cũng không nói nữa, trực tiếp nắm tay thư ký Tần kéo ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên cậu có thể ăn được những món ăn mà người khác ăn, hơn nữa hương vị mà cậu vừa cảm nhận được, rất giống vị đồ ăn của mẹ …
“Thư ký Tần, đưa dì ấy trở lại. Mau lên”
“Cậu chủ nhỏ, cô ta muốn hại cậu, không thể..” “Tìm dì ấy trở về!”.
Tần Đức Hải có chút sửng sốt.
Anh vẫn luôn nhìn cậu chủ nhỏ lớn lên. Tạ Bách An từ trước đến nay trầm mặc, cũng không mấy khi nói ra suy nghĩ của bản thân, thực sự rất ít khi thấy cậu bé trực tiếp nói ra ý muốn của mình như thế này.
Tạ Bách An lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/219550/chuong-11.html