Diệp Mai Hoa cả người ngã trên mặt đất, chật vật tìm cách đứng lên. Nhưng mắt cá chân của cô bị trẹo, cơn đau ập đến khiến đầu óc cô trở nên trống rỗng. 
Tài liệu trong tay giống như những cánh hoa được tiên nữ rắc xuống, cứ vậy từng tờ từng tờ bay xuống đất. 
Không biết ai là người đầu tiên cất tiếng cười, sau đó tiếng cười càng ngày càng lớn, trên mặt mỗi người đều tràn ý châm chọc chế giễu. 
Diệp Mai Hoa cố gắng bò dậy, nhưng cú ngã thực sự quá hiểm, cô lại bị cơn đau làm cho khuyu xuống một lần nữa. 
Không có một ai đỡ cô, ai nấy đều như đang xem một trò đùa. 
Diệp Mai Hoa mạnh mẽ nén lại cơn tức giận đang trào lên trong lòng. Cô vốn không phải một người có tính tình tốt, nhưng sau năm năm trong tù, sự ngang bướng của cô đã sớm bị bẻ cong rồi. 
Cô muốn cứu Trúc Nhã, còn muốn kiếm tiền, cô cần thiết phải nhịn xuống. Diệp Mai Hoa không ngừng tự nhắc nhở chính mình, nhưng tức giận cùng nỗi oan ức khiến cho hốc mắt cô đã đỏ hoen. 
Cô thử đứng lên, nhưng mắt cá chân đau đớn lại khiến cô một lần nữa ngã trên mặt đất, cả người đau đến đổ mồ hôi lạnh. 
Tiếng bàn tán xung quanh ngày càng lớn hơn. 
“Bảo sao tôi thực sự cảm thấy quá kỳ quái, hóa ra là cô ta từng ngồi tù, mới được ra tù không được bao lâu? 
“Loại người từng phạm tội này sao có thể vào công ty? Tôi sợ chết khiếp. Có phải cô ta từng giết người không?” 
“Thứ phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/219548/chuong-9.html