Chương 212
Tạ Minh Thành bị làm cho tức giận nở nụ cười, nói: “Cô thật sự muốn nhìn tôi uống thuốc?”
Tuy cảm thấy câu nói này hơi là lạ nhưng Diệp Mai Hoa vẫn kiên trì nói: “Đúng”
“Được, vậy cô cứ đứng đó đi”
Dứt lời, anh lại ngẩng đầu một lần nữa nhìn về phía màn hình máy tính, mở khung hình video bên cạnh ra, lạnh nhạt nói: “Mọi người tiết Thân thể Diệp Mai Hoa chợt cứng đờ, cô từ từ quay đầu sang liền nhìn thấy những khuôn mặt đờ đẫn trong màn hình.
Nhất thời, mặt cô liền đỏ bừng lên, chỉ hận không có vết nứt nào cho mình chui vào trong.
Cô lập tức xoay người định rời đi, nhưng do quá gấp nên không phát hiện cái ghế dựa bên cạnh, cô đụng mạnh vào nó, đầu gối chợt mềm nhữn ra, cả người ngã về phía trước.
“Cẩn thận!”
Tạ Minh Thành vô thức đi tới đỡ cô, nhưng lại bị một lực rất lớn ép trở lại trên ghế, đôi môi mỏng bị đụng mạnh vào phát đau.
Diệp Mai Hoa ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mặt, lúc này cả người cô đều ngã vào trong lòng Tạ Minh Thành, cánh môi đau đớn làm cho cô tỉnh táo lại, đẩy mạnh Tạ Minh Thành ra, loạng choạng chạy ra ngoài.
Thư ký Tân đứng ở cửa nhìn thấy Diệp Mai Hoa lao ra ngoài vốn định kêu cô một tiếng, nhưng chỉ trong nháy mắt người đã chẳng thấy tăm hơi đâu.
Anh ta cảm thấy hơi bối rối, sao cô Diệp lại chạy nhanh thế làm gì?
Sau đó lặng lẽ nhìn vào trong, nhưng anh ta lại thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130801/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.