Chương 143
Vành mắt Diệp Mai Hoa chuyển hồng, cúi đầu, không có từ chối ý tốt của anh ấy.
Chiếc áo khoác mang hơi thở của anh ấy khoác lên người cô ấy, như muốn sưởi ấm trái tim lạnh giá của cô ấy.
Tạ Minh Thành không nói nhiều, xoay người đi tới trước mặt con trai đang co lại một đoàn, đưa tay ra ôm cậu bé, thăm dò trán cậu bé, nói: “Con vẫn ổn chứ?” Tạ Bách An ôm chặt cổ bố, im lặng lắc đầu.
“Bố, em gái sẽ không sao, đúng không?” Một câu này rất nhẹ, chỉ có hai bố con mới nghe được.
Tạ Minh Thành không có đưa ra câu trả lời khẳng định.
Nước mắt Tạ Bách An rơi lã chã xuống, không lau đi được, chỉ biết nghẹn ngào nói: “Bố ơi, làm sao mới có thể cứu được em gái, bố ơi, con không muốn em gái chết…” Tạ Minh Thành nghĩ đến phần báo cáo ghép tuỷ, anh ấy không thích hợp, khả năng duy nhất còn lại là Tạ Bách An.
Anh ấy nhắm mắt lại, vừa rồi ôm thân thể nóng bừng của Trúc Nhã, trái tim anh ấy giống như là bị nóng theo.
Ngay lúc đó, anh ấy sợ hãi.
Sợ mất đi đứa con gái còn chưa kịp nhận ra nhau này.
Lúc sau, Tạ Minh Thành sững sờ nói: “Sau khi trở về, con liền đi kiểm tra một chút nhé” Tạ Bách An không hỏi tại sao, mà là nghiêm túc gật đầu.
Lúc này, Diệp Mai Hoa chậm rãi bước tới và đứng yên tại chõ.
“Cảm ơn. Còn nữa, xin lỗi anh” Tạ Minh Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130735/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.