Một thân gia thế trong sạch, sinh viên tài chính ở quá khứ mà nhà họ Lục vẫn không chấp nhận, càng đừng nói gì tới hiện tại Mai Hoa còn dẫn theo một đứa con, là một người mẹ đơn thân.
“Chị Dương, em rất rõ ràng điểm này, đừng lo lắng” Dương Ngọc San thở dài một hơi, nói: “Đừng sợ, Mai Hoa, em tốt như vậy, nhất định có thể có hạnh phúc của riêng mình” Diệp Mai Hoa cười cười, không có nói tiếp, cô chỉ muốn nhìn Trúc Nhã bình an lớn lên, còn những chuyện khác cô không có sức lực để quan tâm.
Hôm sau, Diệp Mai Hoa cột tóc đuôi ngựa cao, nhưng thật ra không có nghiêm túc như khi phỏng vấn, hôm nay ăn mặc giản dị hơn, dáng vẻ này càng khiến cô trông trẻ trung động lòng người hơn, một chút đều không giống một người mẹ.
Dưới công chung cư có trạm xe buýt, có thể trực tiếp đi tới công ty, Diệp Mai Hoa dự định sau khi công việc đã đi quỹ đạo thì sẽ mua một chiếc thay cho đi bộ.
Vào công ty, Diệp Mai Hoa không quan tâm những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu cô, công ty sắp xếp một nhân viên già dặn dẫn theo cô, tạm thời làm quen với nghiệp vụ công ty.
Lục Bách Thiên ở trong văn phòng cũng là đứng ngồi không yên, trái tim giống như bị ai đó gãi, anh ấy ước gì hiện tại có thể lập tức đi ra ngoài, lại sợ dọa đến người ta.
Giữa trưa, Lục Bách Thiên rốt cuộc không nhịn được, lấy cái cớ ông chủ mời toàn thể nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130650/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.