Lúc chú Chung phát hiện cậu chủ nhỏ biến mất, ông ngay lập tức gọi điện cho Tạ Minh Thành thông báo. Anh nghiêm giọng cảnh cáo, cho dù phải đào ba tấc đất cũng phải tìm ra Tạ Bách An. Nếu cậu chủ nhỏ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, người đền mạng cùng bồi táng chính là bọn họ!
Tạ Minh Thành sau khi nhận được cuộc gọi liền tức tối gọi người chạy đến thẳng nhà tổ. Dàn vệ sĩ nghiêm cẩn đứng yên tại chỗ, hít sâu một hơi, không khống chế được run lẩy bẩy.
Anh xoa thái dương, nghiêm giọng.
“Camera giám sát đâu? Đã tra ra chưa?” Chú Chung tuổi tác đã lớn, hiện tại bởi vì chuyện cậu chủ nhỏ mất tích, gương mặt còn lộ ra dáng vẻ gia nua, chậm rãi trả lời.
“Toàn bộ camera giám sát đều hỏng, nhiễu loạn lung tung, ghi chép bị hủy. Hiện tại vẫn chưa tra ra được, trong phạm vi mười lăm kilomet toàn bộ camera đều xảy ra tình trạng tương tự: “Hệ thống định vị đâu?” “Chuyện này…Đều bị khóa lại rồi ạ..” Tạ Minh Thành giận đến mức bật cười. Để đứa nhỏ này học phần mềm vi tính, kĩ thuật hack các thể loại, cuối cùng cũng sử dụng lên trên đầu anh rồi! Hay lắm!
“Cậu chủ nhỏ trước khi đi mang theo thứ gì?” “Cậu chủ nhỏ mang theo ba lô cùng lap top và không ít thức ăn nước uống” “Vệ sĩ trông coi Bách An đâu? Chết hết rồi sao?” “Cậu chủ nhỏ canh chừng khoảng thời gian bọn họ thay ca, lợi dụng sơ hở chạy đến nhà xe, sử dụng chiếc xe dùng hệ thống lái tự động” Nghe vậy, Tạ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phu-nhan-em-tron-khong-thoat-khoi-anh-dau/1130632/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.