Thang thẳng chạy lên phía trên dừng lại, cửa mở ra hai bên, Bạch Liễu chậm rãi ngẩng đầu liền nhìn thấy Sầm Bất Minh hai mắt đỏ hoe, hai tay nắm chặt đứng bên ngoài nhìn hắn.
Sự thù hận, hoài nghi, bị lừa dối và sát khí trong mắt người này cuối cùng đã sôi sục, trở thành tình huống tồi tệ nhất mà hắn từng tưởng tượng.
"Thì ra tương lai mà tên ngốc đó nhìn thấy là như thế này..." Khuôn mặt Sầm Bất Minh vặn vẹo đến mức hung dữ, tiếng cười nhạo báng lạnh lùng gầm gừ trong cổ họng, anh ta lảo đảo đi tới, thoạt nhìn xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng tốc độ lại cực nhanh, gần như nhào tới trước mặt Bạch Liễu trong nháy mắt. Sầm Bất Minh túm lấy cổ áo Bạch Liễu đè xuống đất, giận dữ đấm hắn một cái, "Làm sao mày có thể... "
Giọng nói và nắm đấm của Sầm Bất Minh run rẩy, lệ trào ra từ khóe mắt, giọng nói đứt quãng khàn khàn: "Làm sao mày dám..."
"Giết Lục Dịch Trạm trong【tương lai】!!"
"Mày đã biết rồi đúng không! Mày đã nhìn thấy 【Tương lai】! Chắc chắn mày đã biết tương lai là gì, dị đoan 0001 chính là Lục Dịch Trạm!!"
"Anh ấy tự tay nuôi nấng mày, hết lần này đến lần khác che chở bảo vệ mày, chuyện gì cũng nghĩ cho mày, mày lại giết anh ấy!!"
"Mày có trái tim không, Bạch Liễu!!"
Bạch Liễu ngừng quất roi, đồng tử co rút lại thành một điểm nhỏ, tất cả mảnh vụn rời rạc trong trí nhớ nháy mắt liền liên thông với nhau, cả người tựa hồ rơi vào trong nước đá, tiến vào trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158656/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.