"Em có để mấy chai rượu vang đỏ hảo hạng ở tủ rượu phía dưới." Mộc Kha đúng lúc cười hỏi: "Để em mang lên cho tỉnh sau đó cùng uống nhé?"
Rượu vang đỏ được mang lên, rót liên tục vào ly, nhóm người tửu lượng thấp nhanh chóng say khướt, Phương Điểm hò hét to nhất lại là người gục ngã đầu tiên vì uống quá ché, cô u ám chỉ vào Georgia và Armand đối diện: "...Không ngờ, không ngờ tới..."
"Hai người nước ngoài các cậu tửu lượng ghê gớm nhưng lòng dạ xấu xa thật đấy... hức.. hức...dám chuốc say tôi!"
Người nước ngoài "xấu xa" Georgia bị Phương Điểm rót rượu liên tục nhưng tửu lượng quá tốt nên vẫn bất động như núi, thành thành thật thật nhận sai, "...... Thất lễ."
Armand thực ra có hơi say, nhưng tửu lượng của cậu khá tốt, hầu như vẫn miễn cưỡng giữ được phong độ của mình, lúc này đang nhìn Mục Tứ Thành lăn lộn nổi điên dưới sàn nhà, vẻ mặt không nói nên lời.
Vậy mà trước đây cậu còn so đo tức giận với loại người này, thật là quá ngây thơ mà.
Mục Tứ Thành say không còn biết trời trăng gì giơ tay kiêu ngạo rống lên: "Hoàng tử là bại tướng của ông đâyyy!!"
Armand vội vàng giận dữ hét lại: "Ai là bại tướng của cậu, cái con khỉ say xỉn này!"
"Armand say rồi." Georgia áy náy đè Armand xuống, "Lát nữa tôi đưa em ấy về."
Lục Dịch Trạm vốn không uống nhiều, bất đắc dĩ cười cười: "Không sao đâu."
"Trước khi đi, tôi có mang quà đến cho hai người." Georgia đặt hai chiếc túi đã để sẵn bên cạnh tủ giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158650/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.