Thấy đối phương công kích thất bại, Georgia cùng Đường Nhị Đả không chút do dự hành động lần nữa, Georgia lại kéo dây cung nhắm vào con bướm đang bay càng lúc càng gần mình, Đường Nhị Đả cũng chĩa súng về phía con bướm, chuẩn bị nã một phát súng.
Lần này nhất định sẽ bắn trúng!
——Trong mắt Georgia và Đường Nhị Đả đều rực lên một niềm tin mãnh liệt và vững chắc như vậy.
"Không kịp rồi." Một giọng nam nhẹ nhàng từ trong cung điện truyền đến, "Đội viên lang thang của chúng ta không đợi lâu được."
Georgia đang dồn hết toàn bộ lực chú ý vào mũi tên ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía sau, Bạch Liễu một tay vung roi, đứng ở mái hiên cung điện cười nói: "Đường đội có nói thời điểm nổ súng sẽ rất khó chú ý đến mọi thứ xung quanh, hóa ra là thật."
Vừa rồi Bạch Liễu đã ẩn mình dưới cơn bão, lợi dụng lúc anh đang tập trung chiến đấu với Đường Nhị Đả và hỗ trợ Armand, lặng lẽ nhảy vào cung điện!
Hắn rũ mắt nhìn Georgia đứng dưới, rút roi ra vung xuống không thương tiếc, mũi tên trong tay Georgia bị roi cuốn lên. Anh nhanh chóng thu hồi vũ khí của mình rồi định triệu hoán lần nữa để hỗ trợ Armand, nhưng đã quá muộn.
Thời gian ngắt quãng ngắn ngủi đủ để Đường Nhị Đả nổ súng.
"Pằng pằng pằng pằng ——!"
Đường Nhị Đả lập tức trút hết băng đạn, năm viên đạn đồng thời bắn ra, con bướm muốn tránh cũng không tránh kịp bị bắn trúng đuôi cánh, nó run rẩy trong không trung, hóa thành một cơn gió, tiêu tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158644/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.