Không khí tĩnh lặng bắt đầu lưu chuyển, Mục Tứ Thành nhìn cơn bão lớn dần dần kéo lên từ trong hư không hút hết bụi đất xung quanh vào nó, nghiến răng muốn thử một phen, lại bị giọng nói lạnh lùng của Bạch Liễu từ tai nghe ra lệnh, "Chạy đi, Mục Tứ Thành, giá trị sinh mệnh của cậu chịu không nổi sát thương của kỹ năng Armand đâu."
"Cậu là con át chủ bài trận này của chúng ta, dốc toàn lực chạy trốn, sống đến cuối cùng, chỉ khi nào Chiến Thuật Gia bảo cậu chết thì cậu mới được chết, hiểu không?"
"Hiểu rồi!" Mục Tứ Thành gật đầu, cậu nhìn thoáng qua cơn lốc, nghiến răng giơ ngón giữa khiêu khích rồi xoay người nhanh chóng chạy đi.
"Giữ chân cậu ta lại để chúng tôi vào quặng mỏ, đừng để cậu ta và Georgia tái sử dụng kỹ năng trên cùng một bản đồ, khống chế Armand là mục tiêu chính của cậu trong trò chơi này."
Mục Tứ Thành nhảy khỏi một tòa nhà cao tầng, tránh được cơn cuồng phong quét qua chân mình ngàn cân treo sợi tóc. Cậu lau vết máu trên khóe miệng do lực xung chấn khi nhảy, nở nụ cười xấu xa: "Muỗi."
Cơn cuồng phong che trời lấp đất, những sợi xích kim loại ẩn giấu bên trong tầng tầng lớp lớp quấn chặt, đuổi theo Mục Tứ Thành đang điên cuồng chạy như bay.
Lưu Giai Nghi đang chạy hết tốc lực đột nhiên quay đầu nhìn về một hướng nào đó, mím chặt môi: "Hướng đó có tiếng động, là..."
"Là Mục Tứ Thành." Bạch Liễu bình tĩnh trả lời, "Cậu ta đang dụ chủ công Armand của đối phương. Cuộc chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158638/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.