🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hồng Y giáo chủ thấy Hồng Đào đột ngột cúi đầu im bặt thì lén lút nhìn sang, sau đó ngây người sững sờ.

Trên khuôn mặt Hồng Đào chẳng có chút biểu cảm nào cả, không có nỗi buồn niềm vui, không có tức giận sợ hãi, chút ánh sáng le lói trong đôi mắt tím giờ đây cũng lụi tàn. Anh hơi ngẩng đầu lên, nhìn xuyên qua khe hở trên đá vọng ra ngoài cơn mưa đang nặng hạt, gió thổi ướt át lạnh lẽo lướt qua khuôn mặt khô ráo của anh, khiến anh chớp mắt rồi khẽ mỉm cười.

Sau đó, anh khóc.

Hồng Y giáo chủ sững sờ, bởi vì kinh ngạc nên mở miệng có chút lắp bắp: "Mi, mi khóc sao?"

Hắn lăn lộn trên hòn đảo này lâu như vậy, đã nhìn thấy hàng ngàn hàng vạn phụ nữ khóc trên đảo, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy nước mắt của Hồng Đào, thậm chí ngay cả trong cái đêm Hồng Đào đặt chân lên đảo năm 12 tuổi.

Tất cả những tên đàn ông đã lật thẻ Hồng Đào đều phàn nàn, cho dù nhào nặn thế nào thì anh cũng sẽ không bao giờ khóc, khuôn mặt đẹp thế kia, đôi mắt long lanh lúng liếng thế kia, khóc lên xuân tình biết bao nhiêu, cớ sao lại không khóc chứ? Sau này, nước mắt của Hồng Đào và vẻ đẹp của anh đã trở thành huyền thoại tồn tại trên hòn đảo, luôn có những tên đàn ông trên đảo uống đến say khướt, nhìn Hồng Đào với ánh mắt si mê và khao khát hỏi anh —— tại sao em không khóc? Tôi phải hiến dâng mạng sống của mình thì em mới chịu khóc vì tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158612/chuong-533.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.