(*) Nguyên văn: 我有想一直在一起的人了
Trên đường trở về, Bạch Liễu cúi đầu bước nhanh về phía trước, Hắc Đào lẽo đẽo dính chặt phía sau, cứ hễ mỗi lần Hắc Đào có ý định tiến đến gần, hắn sẽ lạnh nhạt nói:
"Để tôi yên, đừng qua đây."
Vì vậy, Hắc Đào đành phải giữ một khoảng cách phía sau Bạch Liễu.
Hai người như bị ràng buộc bởi một sợi dây vô hình giữa đám đông ồn ào náo nhiệt, dòng người cười nói rôm rả cứ thế lướt qua giữa họ.
Khoảng cách này vẫn mãi duy trì cho đến khi Bạch Liễu trở lại trường học. Hắn đứng dưới khu phòng học đã tắt đèn, đột nhiên dừng lại, cất giọng kiên định: "Tôi muốn vào phòng học lấy đồ, cậu về ký túc xá trước đi."
Hắc Đào im lặng hồi lâu mới ừ một tiếng, y cúi đầu chậm rãi xoay người lại, đi ba bước lại dừng một bước nhìn về phía Bạch Liễu, chầm chầm theo hướng con đường mà y và Bạch Liễu đi về mỗi đêm.
Từ đầu đến cuối, Bạch Liễu chưa từng nhìn lại y.
Mặc dù đèn trong tòa nhà dạy học đã tắt, nhưng trong phòng học vẫn chưa ngắt điện, Kiều Mộc vẫn mở các phòng học cho đến nửa đêm để học sinh có thể tự học lúc nào cũng được trong suốt kỳ nghỉ.
Bạch Liễu đi lên cầu thang, hắn lặng lẽ đếm bước trong hành lang tối tăm đến lớp học cuối cùng.
Vào phòng học rồi, Bạch Liễu cũng không bật đèn, hắn đến trước chỗ ngồi của mình, chống lên bàn chậm rãi ngồi xuống, sau đó liền không động đậy nữa.
Đề ôn tập trên bàn chỉ còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158580/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.