"Ta cực kỳ tò mò muốn biết." Bạch Lục hơi nghiêng đầu mỉm cười hỏi, "Tự lừa dối bản thân để yêu một tạo vật không hồi đáp mình là cảm giác như thế nào nhỉ?" 
"Lúc cậu chăm chú nhìn Tawil cô đơn ngồi đọc sách một mình trong giáo đường, chờ mong y quay lại nhìn cậu một lần, có đau khổ không?" 
"Có tủi thân lắm không?" 
"Chẳng ai thích đồng loại làm cho họ đau khổ, chỉ là cậu không có quyền lựa chọn mà thôi." 
"Xét cho cùng thì kể từ khi sinh ra, cậu chưa bao giờ nhận được tình yêu thương tự nhiên từ những người khác, tất cả đều là tình cảm mà cậu đã giao dịch, đánh đổi và đáp ứng các điều kiện khác nhau để có được chúng, vì vậy cậu không thể phân biệt bọn họ đáp lại cậu vì những ngoại vật của cậu, hay vì họ thật sự là đồng loại của mình." 
"Tạ Tháp là vậy, Lục Dịch Trạm vậy, các đồng đội sau này của cậu, Mộc Kha, Mục Tứ Thành, Lưu Giai Nghi, Đường Nhị Đả, mỗi người đều là như vậy." 
"Cậu phải đáp ứng một số kỳ vọng của họ và cung cấp cho họ những gì họ muốn thì họ mới đến gần cậu." 
"Vậy cậu thật sự có được tình cảm của bọn họ không? Hay chỉ là thông qua giao dịch ngắn ngủi đó để bọn họ làm bạn với cậu mà thôi?" 
"Nếu một ngày nào đó cậu không thể tiếp tục giao dịch những thứ mà họ cần, vậy họ sẽ lập tức vứt bỏ cậu, rời bỏ cậu sao? 
Bạch Lục nhếch khóe miệng: "—— giống như Tạ Tháp đã từng chết đi để rời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158541/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.