Lá bùa vàng bay lất phất ngang qua Khổng Húc Dương, gã nghiêng người nhanh tay lẹ mắt dùng hai ngón tay nhanh chóng kẹp lấy, liếc nhìn phù văn tr3n mặt phù, chế nhạo: "Âm Thi Phù cấp thấp?"
"Chơi với Bạch Liễu vui thật đấy." Khổng Húc Dương cười khinh thường, lạnh lùng, "Muốn dùng một lá bùa Âm Thi Phù cùi bắp để thoát khỏi thiên la địa võng, chuyển qua khống chế 4m vật mà tôi điều khiển á?"
Nói xong, Khổng Húc Dương vung vẩy hai ngón tay, lá bùa vàng trong tay không gió tự cháy, phát ra ngọn lửa màu xanh tím rồi nhanh chóng biến thành tro tàn, cười lạnh một tiếng: "Quả thật si tâm vọng tưởng, một chút âm khí này đút cho quỷ nó còn chê."
Những lá bùa màu vàng liên tục từ kẽ hở trong cửa mộ bay tứ tung ra ngoài, bị Khổng Húc Dương chặn lại rồi đốt cháy.
Sự khinh thường và đắc ý tr3n mặt của Khổng Húc Dương càng hiện rõ: "Sắp 12:15 rồi, hấp hối giãy giụa cũng vô dụng thôi."
"Bọn Bạch Liễu sẽ bị nhốt trong âm phủ vĩnh viễn phải không?" Dương Chí nhìn chằm chằm vào khe hở của cửa mộ, đáng ra phải thở phào nhẹ nhõm, nhưng không hiểu sao lúc này hắn càng lúc càng căng thẳng, tr3n trán chảy mồ hôi lạnh, môi trắng bệch khô khốc, "Khổng ca, cái Âm Dương Cách Lộ Phù gì đó thật sự không thể giải được sao?"
Khổng Húc Dương kỳ quái liếc nhìn Dương Chí: "Cậu cũng đã từng chơi qua thôn Âm Sơn rồi còn gì, chẳng lẽ không biết Đạo gia trong phó bản này coi trọng đạo hạnh và nhân quả báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158437/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.