Bảy cái bàn bát tiên phản chiếu tr3n sáu bức tường trong mộ thất, tạo thành 42 cái bóng bàn bát tiên, bóng nam nữ già trẻ liền ngồi xuống chiếc bàn bóng tr3n bức tường, nghiêng ngửa trêu chọc nhau, trò chuyện thân mật, khung cảnh nhìn cứ như thể khách khứa tham gia tiệc tùng bình thường.
Đám "khách khứa" này hết lần này đến lần khác dõi theo Bạch Liễu, nhưng dường như ở đây có thứ gì rất đáng sợ đang trấn áp những cái phách bóng này, khiến bọn chúng thành thật ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ, không dám rời khỏi ghế để đuổi theo cái bóng của Bạch Liễu, chỉ có thể tràn đầy ducv0ng nhìn Bạch Liễu từ xa.
Bạch Liễu nhìn lên bức tường chính đối diện với lối đi của ngôi mộ, ở hai góc hai đầu phía dưới bức tường chính có hai ngọn nến đỏ sắp cháy hết, dưới chân nến đỏ còn có một ít tiền giấy đã cháy chỉ còn lại tàn tro.
Bóng của cái bàn bát tiên phản chiếu tr3n bức tường này khá kỳ quái, ghế ngồi phía tây, nam, bắc, đều đầy bóng ngồi, duy chỉ còn phía đông là còn hai cái ghế trống, cũng không có bóng ngồi.
Mục Tứ Thành cũng phát hiện ra chỗ trống này: "... Hai vị trí trống này là cho ai?"
"Đây là tiệc cưới." Ánh mắt Bạch Liễu quét qua hai ngọn nến, "Chính giữa bàn chính hướng đông dành cho cô dâu chú rể."
"Cô dâu chú rể?" Mục Tứ Thành cau mày, nhìn bóng của bàn bát tiên tr3n tường lâm vào hồi ức nào đó, nhưng sống chết gì cũng không nhớ ra. "Sao tôi lại thấy vị trí này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158433/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.