Đạo nhân giấy chậm rãi đi ngang qua mặt Bạch Liễu, không giống như đám người giấy nhỏ chuyển động cứng nhắc, động tác của nó cực kỳ uyển chuyển và tự do giống như một người thật.
Đạo nhân giấy vừa đi qua thì Bạch Liễu đã đẩy Mục Tứ Thành ra, khớp theo tiếng bước chân của người giấy, theo sát phía sau.
Mục Tứ Thành đầu đầy dấu chấm hỏi nhìn Bạch Liễu, hoa tay múa chân dùng khẩu hình hỏi: "Chúng ta theo nó làm gì?"
Bạch Liễu cũng dùng khẩu hình trả lời: "Mới rồi cậu đã gặp qua đám người giấy đuổi thi này, theo sau chúng không chừng có thể tìm thấy thi thể của cậu."
Đạo nhân giấy kia cầm kiếm đào sải bước nhanh về phía trước, dường như vì không có mắt nên nó không thể nhìn thấy Bạch Liễu và Mục Tứ Thành đang đi theo mình, cứ đi xuyên qua mấy cái mộ liên tiếp, mãi một hồi lâu Bạch Liễu nghe được tiếng nước chảy róc rách.
Sau khi xuyên qua một ngôi mộ nhỏ lần nữa, một con sông dài rộng chừng năm mươi mét hiện ra trước mặt Bạch Liễu.
Nước sông dài chảy xiết, dưới ánh sáng của lư hương mà đám người giấy đang nâng lên, có thể thấy nước sông bắn tung tóe vào đá, có một cây cầu ngắn màu trắng bắc qua sông dài.
Cây cầu rất thấp và hẹp, mặt cầu gần như chạm mặt nước, hai bên không có lan can, cảm giác như người tr3n cầu hễ vươn tay ra là đều có thể chạm được vào mặt nước.
Tr3n cầu không có ai, chỉ có thấp thoáng mấy bóng dáng Bạch Liễu không biết là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158425/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.