“Lần thứ hai, tôi và Rudy đào tẩu đến phe người bản xứ,” Alex trầm giọng thuật lại.
“Lần này, thông qua Rudy, tôi biết nhóm người bản xứ này rất tin vào Tà Thần, tôi đã từng nghĩ rằng họ rất ngu muội, nhưng lúc đó, lần đầu tiên tôi cảm thấy rằng ngu muội cũng là một điều tốt.”
Alex cười khẽ: “Niềm tin của họ đến từ đất đai và Tà Thần, họ sẽ không bao giờ rời bỏ lãnh thổ do Tà Thần ban cho để xâm chiếm những nơi khác, hay nói cách khác, họ sẽ không khởi xướng các cuộc chiến tranh lớn và tiếp tục xâm lược những nơi khác như quân đội bên phía tôi.”
“Lúc ấy tôi ngu ngốc nghĩ rằng chỉ cần người bản xứ thắng cuộc trong cuộc chiến một cách êm đẹp thì tất cả sẽ kết thúc.”
“Tôi đã biết giấu loại thuốc này cũng vô ích, bởi vì những người đã được tôi cứu sẽ nói cho phe nhóm của họ biết tác dụng của lọ thuốc này bất kể thế nào, nên lần này tôi chọn nói trực tiếp tác dụng của loại thuốc này cho người bản xứ.”
Alex cúi đầu không thấy được biểu hiện của cậu ta: “Sau khi cứu sống hai người bản xứ đã chết, những người này bắt đầu tin tưởng tôi, tôi đã tạo ra một đội quân xác sống người bản xứ rất hùng mạnh, lập kế hoạch tấn công kẻ thù, chẳng mấy chốc tôi đã giành được chiến thắng tạm thời.”
“Khi bên kia tuyệt vọng và chuẩn bị dồn hết pháo binh để tấn công, tôi đã dẫn đầu đội quân bất tử phục kích họ và chuyển lô pháo khổng lồ này cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158384/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.