Rudy trên sân khấu chụm tay lại thành loa, cười lớn: “Bạch Liễu! Đồng ý đêeee!”
“Cậu ta vừa mượn váy cưới của tôi đấy!” Rudy cười đến chảy cả nước mắt, “Tôi không cho mượn, chỉ đưa mạng che mặt cho cậu ta, thế mà cậu ta lại còn định nhào tới cướp váy cưới của tôi, thiếu điều muốn rách bươm luôn rồi này!”
Alex đột nhiên ngẩng đầu lên, cậu ta mơ mơ màng màng ôm eo Rudy, nghiêm túc nhìn quanh quất: “—— Ai muốn xé áo cưới của Rudy đâu!”
Rudy cười sằng sặc, cúi đầu hôn Alex.
Alex say khướt được hôn thì im thin thít, ánh mắt Rudy tỏa sáng lấp lánh nhìn Bạch Liễu, bên trong tràn đầy chân thành tha thiết hiền hòa và chúc phúc.
“Đồng ý cậu ta đi, Bạch Liễu, hai người thật sự yêu nhau mà.”
Nụ cười hạnh phúc của Rudy ẩn chứa một nỗi buồn lặng lẽ:
“Đừng đợi người yêu của cậu chết đi rồi mới thấy hối tiếc, mỗi giây phút các cậu ở bên nhau đều rất quý giá.”
Hắc Đào quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu cầm bó hoa, háo hức chờ đợi câu trả lời của Bạch Liễu.
Đám đông xung quanh nhảy nhót một cách vô nghĩa, vung vẫy tay, cười toe toét, mở hết chai sâm panh này đến chai rượu khác, bọt rượu sủi tăm ngọt ngào và say sưa bay khắp phòng, vô số pháo hoa rơi trên mái nhà tạo thành những mảnh vỡ vàng óng, tiếng cười ngoài cửa sổ vang vọng xuyên qua bầu trời đêm.
Có một vài mảnh nhỏ lấp lánh rơi trên tóc của Hắc Đào.
Bạch Liễu cụp mắt xuống, hắn vươn tay nhẹ nhàng lấy đi những mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158364/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.