Mục Tứ Thành cúi đầu lục tung đống tư liệu Bạch Liễu đưa cho cậu, 33 năm ghi chép nhiệt độ, tìm được nơi lạnh nhất vào ngày 10 tháng 8 năm đó.
Hồ sơ ghi rõ vĩ độ và kinh độ của nơi này, chính là nơi mà nhóm Bạch Liễu đang đứng.
Đường Nhị Đả dời máy dò radar lên băng, thở ra một ngụm khí nóng, thẳng thắt lưng quay đầu nhìn Bạch Liễu: “Vẫn làm như cũ, trước tiên dò xét rồi mới khoan?”
Bạch Liễu gật đầu.
Đường Nhị Đả di chuyển chiếc búa thủy lực để lên mặt băng, sau khi kiểm tra cẩn thận không có vết nứt băng nào gần đó, gã leo lên trực thăng và bắt đầu vận hành thiết bị.
Lưu Giai Nghi trở lại trực thăng với gã.
Gió ở nơi này mạnh đến mức gần như có thể cuốn cô bé lên không trung, buộc cô bé phải quay trở lại trực thăng.
Lưu Giai Nghi đặt tay lên ghế lái của Đường Nhị Đả, cố hết sức nhìn vào màn hình radar trên bảng điều khiển.
Dụng cụ quét từng lớp xuống, cuối cùng là quét trúng một vật kim loại có hình dạng đều đặn ở khoảng cách hơn 1.000 mét, phát hiện này khiến cô bé nhíu mày: “Sâu như vậy? Đào mất bao lâu?”
“Ước tính sẽ mất hơn sáu tiếng.” Đường Nhị Đả xoa xoa đôi tay đỏ bừng vì lạnh, nhíu mày, “Có chút phiền phức, nhiệt độ ở đây quá thấp, cho dù thay phiên nhau làm việc và nghỉ ngơi cũng không có cách nào để giữ ấm vì nhiên liệu cũng sẽ cạn kiệt.”
“Nếu muốn đào gấp thì sẽ rất nguy hiểm.”
Lưu Giai Nghi nhìn nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158342/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.