Trong lúc Bạch Liễu và Đường Nhị Đả trao đổi, Hoa Càn Tương lấy một chiếc thước đo ra, cẩn thận kéo nó từ móng khỉ bên trái của Mục Tứ Thành sang móng khỉ bên phải, sau đó đo hai điểm ở vai một lần nữa.
“Chiều dài của cánh tay dang ra là 2,17 mét, chiều dài của móng vuốt là 9 cm, chiều rộng của vai là 46 cm, tổng chiều dài của chi trên là khoảng 77 cm.”
Hoa Càn Tương đọc đến đâu nhóc học việc đứng kế bên ghi lại đến đó, cuối cùng ông đè bả vai của Mục Tứ Thành xuống, quay đầu lại và nói: “—— Chi trên và chiều cao có thể phát triển đến 85 cm.”
Mục Tứ Thành không được tự nhiên nhúc nhích tới lui.
Nhóc học việc lùn tịt có chút không thể tin liếc nhìn Mục Tứ Thành, trong lòng thầm ghen tị lẩm bẩm: “Tay đã dài như vậy mà còn phát triển thêm nữa à, đúng là khỉ…”
Mục Tứ Thành hung dữ liếc nhìn nhóc học việc một cái, “Ông đây đang lớn! Ông đây vẫn còn trẻ, toàn thân trên dưới chỗ nào cũng phát triển hết! Nguc ông đây cũng còn phát triển nữa nè!”
Học việc: “… = = …”
Hoa Càn Tương cắt ngang lời khiêu khích nhóc học việc của Mục Tứ Thành: “Thằng nhóc đang khen cậu đấy, tay dài là chuyện tốt.”
Mục Tứ Thành nhìn qua đầy hoài nghi.
Hoa Càn Tương giải thích: “Nhìn dáng người của cậu, hẳn là vận động thường xuyên đúng không? Vậy thì tôi sẽ lấy thể thao làm ví dụ. Trong hầu hết các môn thể thao đối kháng, chẳng hạn như bóng rổ, bóng chuyền, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158326/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.