Trên xe trở về, Bạch Liễu ngồi trên ghế phụ lái nêu ý kiến ngắn gọn của mình về giải đấu.
“Các cậu muốn thi đấu năm nay?” Đường Nhị Đả cau mày.
“Em cũng cảm thấy quá gấp gáp, chỉ còn có hai tháng nữa thôi, Bạch Liễu, số lượt đăng ký trò chơi giải đấu của anh và Mộc Kha còn cách nhau đến 48, 49 lần.” Lưu Giai Nghi nằm im trên ghế,” Em nghĩ hai người báo danh rất khó đó.”
Bạch Liễu khẽ quay đầu nhìn Đường Nhị Đả đang ngồi ngay phía sau: “Đường đội trưởng có đề nghị gì hay không? Nếu anh dẫn chúng tôi đi, thì tốc độ hoàn thành phụ bản nhanh nhất là bao lâu?”
Đường Nhị Đả lông mày càng ngày càng nhíu chặt hơn: “Tôi còn chưa biết tình huống của các cậu như thế nào, cho nên không đánh giá trước được…”
Bạch Liễu hỏi cách khác: “Vậy tính riêng anh thôi, nếu lấy thời gian hiện thực làm thước đo, thì tốc độ hoàn thành phó bản cấp 3 nhanh nhất của anh là bao lâu?”
Đường Nhị Đả nói không chút do dự, “31 phút.”
Lưu Giai Nghi đang uống nước ở băng ghế sau sặc ho dữ dội, Mộc Kha đang lái xe thì suýt nữa là trượt tay lái lao luôn ra đường.
Cả bọn đồng thanh hỏi: “Anh chơi kiểu gì nhanh vậy?!”
Mẹ nó, người này là loại quái vật gì đây?! 31 phút để hoàn thành một trò chơi cấp 3?!
“Thời gian trong trò chơi phải chuyển đổi hai lần mới thành thời gian trong hiện thực.” Đường Nhị Đả trầm giọng giải thích, “Đầu tiên là đổi sang thời gian ở đại sảnh hệ thống, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158312/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.