Bạch Liễu từ trò chơi đăng xuất ra ngoài.
Mộc Kha vốn đã qua cửa vẫn luôn căng thẳng đứng chờ ở đây, nhìn thấy Bạch Liễu ra tới thì ch4m rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Rốt cuộc anh cũng ra tới rồi.”
Bạch Liễu gật đầu, sau đó dò hỏi: “Mục Tứ Thành đã qua màn chưa?”
Mộc Kha: “Tôi mới vừa đi nhìn thoáng qua, TV nhỏ của anh ấy cũng đang tổng kết, chắc là cũng sắp từ cửa đăng xuất ra tới thôi.”
Quả nhiên chỉ một lúc sau, Mục Tứ Thành được Lưu Phúc và Hướng Xuân Ho4mỗi người một bên dìu bả vai đỡ ra tới, dáng vẻ thê thảm không ít, giống hệt như người say rượu đứng loạng choạng không vững.
Ngược lại hai người mới Lưu Phúc và Hướng Xuân Ho4khí sắc nhìn còn khá tốt.
Mục Tứ Thành vừa thấy Bạch Liễu đứng ở cửa chờ thì nhịn không được lê thân tới gần, hùng hùng hổ hổ với hắn: “Tôi phục anh luôn, Bạch Liễu, anh biết nếu anh dùng kỹ năng thì tôi không thể dùng đúng không? Đậu má! Bên kia tôi vừa mở kỹ năng định dùng thì méo có cái mẹ gì, nhìn lại thì anh đã dùng rồi! Anh coi anh vặt lông dê vậy mà cũng được hả!!”
Bất quá, Mục Tứ Thành ngoài miệng tuy rằng la hét lớn tiếng nhưng nhìn cũng không thật sự tức giận lắm, ngược lại có chút biệt nữu nhỏ giọng mà bổ sung một câu: “ … Nếu không có Lưu Phúc và Hướng Xuân Ho4mấy lần cứu tôi, tôi mẹ nó sớm hay muộn đã bị anh hố ch3t, cho dù anh muốn huấn luyện ý thức hợp tác của tôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158211/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.