Lưu Giai Nghi nhận ra giọng nói của Miêu Cao Cương và Miêu Phi Xỉ, cô bé vốn không phải là người chơi chủ công, kỹ năng trị liệu lại đang bị giới hạn, nếu cố cương lên 1vs2 với người chơi đã tham gia giải đấu đang bật mode S thì chẳng khác nào tự hiến mạng mình.
Nếu là bình thường, dựa theo phong cách của Lưu Giai Nghi thì cô bé đã rút đạo cụ ra ngay và luôn.
Nhưng bây giờ —— cô bé liếc mắt về phía Lưu Hoài cụt hết hai tay phía sau.
Dù sao thì chuyện cũng đã muộn màng, không biết ai đã nói cho Lưu Hoài biết cô bé là phù thủy nhỏ, nhìn dáng vẻ và biểu hiện hiện tại của Lưu Hoài thì chắc chắn là không muốn đi cùng với cô bé rồi, cũng chỉ có thể tùy cơ ứng biến đến đâu hay đến đó.
Lưu Giai Nghi không khỏi thầm mắng tổ cha đứa nào nhiều chuyện, hít một hơi thật sâu rồi đứng trước mặt Lưu Hoài.
"Trốn sau lưng em đừng đi ra!" Lưu Giai Nghi giang một cánh tay chặn Lưu Hoài, lạnh giọng quát to.
Đôi tay thõng xuống dưới của Lưu Giai Nghi khẽ run, một lọ thuốc màu đen tỏa ra làn sương mù nồng đậm có mùi gay mũi đột nhiên xuất hiện trên tay cô bé, chiếc áo choàng đen tuyền quấn quanh cổ chân mảnh mai trắng như tuyết bao trùm thân thể, từ một cô em gái Lưu Giai Nghi yếu ớt nhu nhược của tiểu Mộc Kha bỗng biến thành phù thủy nhỏ tiếng tăm lừng lẫy, được các công hội lớn tranh nhau đấu giá 370.000 điểm cho TV nhỏ để mời cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158206/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.