Edit: Ana + Beta: Koo
Nhóc Bạch Lục dừng lại một lúc, rồi tiếp tục giải thích: "Hơn nữa đêm qua anh cũng không khách sáo chào buổi tối, mấy lời kiểu này là lời tôi nói sau khi vơ được tiền của nhà tài trợ, nhưng anh chính là suối nguồn tiền tài của tôi, không cần nói mấy lời này với tôi. Chính xác là tối hôm qua lúc gọi điện anh cũng đâu có nói. Hôm nay vừa nối máy đã chào buổi tối tôi, có chút kì quái."
Nghe vậy, Bạch Liễu nhớ lại rằng cậu sẽ chỉ lịch sự và nhã nhặn với người xa lạ khi cầm được tiền của người ta, nói mấy lời chảy nước cũng không vấn đề gì, tương tự như lúc gọi Trương Khôi là "chủ nhân", Bạch Liễu có thể nói một cách vô cùng thoải mái, chính bản thân cậu lại không để ý đến điều này.
"Sao nhóc lại nghĩ tới việc yêu cầu Mộc Kha nói chuyện điện thoại với tôi thế?" Bạch Liễu cười hỏi. "Còn nữa, sao tối nay nhóc lại ở cùng một chỗ với Mộc Kha? Tình hình bên hai đứa như thế nào rồi?"
Điện thoại của người chơi không thể gọi điện được, nhưng điện thoại của trẻ em thì có.
Nhưng trong trường hợp rất khó để hầu hết trẻ em đều ra ngoài gọi điện thoại, để một đứa trẻ dắt theo một đứa trẻ khác, hơn nữa khi vừa kết nối đã chuyển máy cho đứa còn lại để nói chuyện thì Miêu Cao Cương - người chưa bao giờ nhận cuộc gọi từ trẻ em - phỏng chừng nghĩ cũng không nghĩ tới.
Khả năng chấp hành và vâng lời của trẻ em thấp hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158169/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.