Edit: Ngân + Beta: Sơ Tình
Lưu Phúc thật thà cười: "Thi đấu thể thao thôi mà, lúc còn trẻ bọn tôi cũng từng chơi, đánh bóng rổ này nọ, đâu có thua mấy người trẻ các cậu."
Bạch Liễu trầm mặc: "Trước hạn báo danh hai tháng, hai người nói với tôi lúc nào cũng được, cũng có thể rút lui. Trong hai tháng này tôi sẽ thử tìm người khác, hai người chỉ là dự phòng, không cần tự miễn cưỡng."
Tuy nói là như vậy nhưng Bạch Liễu thật sự chẳng có bao nhiêu lựa chọn. Bởi chỉ còn mỗi hai tháng, về cơ bản thì người muốn tham gia hay người chơi có tư cách dự thi đều đã ghi danh cả rồi. Người không muốn tham gia cũng chẳng thể tùy tiện đi theo ma mới không có kinh nghiệm gì như Bạch Liễu, ai lại chê mệnh mình dài bao giờ.
Hướng Xuân Hoa và Lưu Phúc hiểu rõ tính nguy hiểm của trò chơi, tuy nhiên họ muốn báo đáp Bạch Liễu. Thoạt nhìn có vẻ là người trẻ tuổi sống hơi bạc bẽo, mặc dù đã bảo sẽ rút lấy linh hồn của bọn họ, trông thì giống một kẻ xấu xa, nhưng thực ra từ đầu đến cuối đều đang giúp đỡ bọn họ.
Một cuộc thi mà thôi, cho dù thật sự chết vì thiếu niên này cũng có sá gì đâu, bọn họ sống đủ lâu rồi.
Bọn họ đã sống nhiều hơn Quả Quả quá lâu rồi.
Nói thật thì so với sự bình tĩnh từng trải của hai lão trung niên Lưu Phúc và Hướng Xuân Hoa, Mục Tứ Thành lại không hờ hững được như thế.
Hắn vừa nghe Bạch Liễu muốn hắn mang theo người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di-vo-han/4158159/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.