Sau khi ăn xong, Bạch Hiển lấy quang não ra nhắn tin, "Gọi vài phó đội, tiến độ kéo người thế nào rồi?"
Lớp trưởng: Đừng gọi nữa, chỉ còn lớp B thôi, đội trưởng có muốn đi tìm xem Tiêu Thành Quân ở đâu không?
Bạch Hiển: ? ? ? Sao cậu lại ở đây, nghỉ ngơi chưa? Bạn kia sao rồi?
Lớp trưởng: Không sao đâu, lâu rồi không có chuyện gì, mình đã về ngủ một giấc giờ mới dậy.
Tưởng Trung: Đội trưởng, cậu đi đi, mình sợ đi sẽ đánh nhau với họ, Tiêu Thành Quân bây giờ hình như đang ở "Cửa hàng thực dụng" đó.
Bạch Hiển mặt mày ngớ ra: Được, được, để tôi đi xem.
Cửa hàng thực dụng, cái tên rất đơn giản và thẳng thắn, chính là nơi họ có thể mua được thông tin về dãy núi Vị Tứ và những vật phẩm hữu ích khác.
Bạch Hiển đến cửa hàng, bị cảnh tượng "người đông như kiến" làm cho hoảng hốt, cửa hàng đông đúc, hàng dài thậm chí kéo ra tận sau phố, Bạch Hiển đứng đó một lúc, đang nghĩ cách chen vào thì nghe thấy ai đó gọi mình từ phía sau, "Bạch Hiển, Bạch Hiển!"
Bạch Hiển quay lại, đúng là Tiêu Thành Quân và vài đồng bọn của hắn, nhìn quanh một chút, Bạch Hiển theo họ đến dưới một cây đa.
Tiêu Thành Quân không nói nhiều, mà hỏi thẳng, "Các cậu đã tập hợp xong chưa?"
Bạch Hiển thành thật lắc đầu, "Chưa, còn thiếu lớp các cậu mà?"
Tiêu Thành Quân mím môi, phức tạp nhìn hắn, hắn luôn nhận được tin tức, nói rằng Bạch Hiển lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-tinh-te-chan-hung-long-toc/3736760/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.