Tim Bạch Hiển lộp bộp một cái, sau đó liền cảm giác vai nhẹ đi, vội vàng gọi, "Ngộ Không, trở lại."
Nhưng vẫn không kịp, Ngộ Không bay thẳng ra ngoài đập một cái vào trán đối phương, một vết hồng lem lập tức hiện ra, may là Bạch Hiển ra lệnh thì nó vẫn nghe, lại đứng trên vai Bạch Hiển, mắt chăm chăm nhìn đối phương, như đang cân nhắc có nên cắn thêm một cái nữa không.
Bạch Hiển vội chặn nó lại, đồng thời xin lỗi nói, "Xin lỗi xin lỗi, nó là rồng đực, ghét nhất bị nhầm giới tính, xin lỗi xin lỗi."
Nam sinh cũng không tức giận, rộng rãi cười một cái, "Không sao, do tôi lạnh mồm lanh miệng, nhưng mà nó thực sự rất đẹp mà."
Đúng vậy, nhất là khi Ngộ Không bay lên, toàn thân được bao phủ bởi nhưng chiếc vảy lấp lánh ánh sáng khác nhau trong không trung, như một tinh linh, tràn đầy sức mạnh và nhạy bén.
Bạch Hiển đã an ủi Ngộ Không, rồi lại hỏi, "Các cậu chắc chắn muốn dùng cách này?"
Tất cả mọi người nghiêm túc gật đầu, Bạch Hiển bất đắc dĩ xoa trán, ừ thì, có phải do hắn dẫn dắt không nhỉ?
"Vậy thì chia thành ba đợt, để ngự thú có cánh không vuốt làm tiên phong, ngự thú có vuốt và hệ nguyên tố tấn công, những người ở dưới đất nhanh chóng thu thập tinh thạch, phải thật nhanh, đừng để chúng phản ứng lại."
Mọi người lập tức gật đầu, rồi nhanh chóng xuất phát.
Kết quả là điều hiển nhiên, quá trình không quan trọng, chỉ là trước khi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-tinh-te-chan-hung-long-toc/3733393/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.