Nào có khoa trương như cậy, Đường Ninh khóc không ra nước mắt, điên cuồng cầu cứu các anh em.
Chỉ tiếc rằng tình cảm quá lớn không phải họ có thể chịu đựng, nhóm người Bạch Quỳnh chọn cách làm ngơ.
Vì thế Đường Ninh bị buộc phải chấp nhận sự quan tâm từ mẹ – "Vừa vặn mẹ cũng không có việc gì, khi nào con khỏe lại mẹ sẽ đi!"
Hầu như ngay sau đó, Bạch Quỳnh nhảy ra, "Thật tuyệt quá, dì Lilian ơi, lâu lắm rồi con chưa ăn đồ ăn của dì!"
Cơn giận trên mặt Lilian hoàn toàn biến mất, thay vào đó là nụ cười, rất thành thạo tiến lại véo véo khuôn mặt của hắn, "Được rồi, các con xem kìa, lại ốm đi rồi, vừa lúc dì lại học được một số món ăn cổ của địa cầu cổ, dì sẽ nấu cho các con ăn nhé."
Bạch Quỳnh gật đầu đồng ý.
Sau đó tiếng kêu của Bạch Hiển ôm Hống lập tức thu hút sự chú ý của phu nhân Wolf, khi thấy Bạch Hiển, đôi mắt bà sáng lên ngay lập tức, "Hi! Đây là ai vậy?"
Bạch Quỳnh rất vô tâm kéo Bạch Hiển lại, "Hì, đây là em trai của con, nó vừa mới gia nhập không lâu. Tiểu Hiển, đây là mẹ của lão đại, gọi là dì Lilian."
Bạch Hiển do dự một chút, nở một nụ cười ngoan ngoãn, "Dì Lilian, chào dì, cái kia, Đường ca bị thương là do bảo vệ con......" Giọng nói dần dần nhỏ lại, thể hiện sự yếu ớt.
Lilian phấn khởi xoa xoa khuôn mặt của hắn, "Đó là điều nó nên làm! Ôi, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-tinh-te-chan-hung-long-toc/3733048/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.