"Ba, chúng con về đây, ngài nhớ giữ gìn sức khỏe đấy." Bà Bạch sốt ruột đứng ở cửa chào tạm biệt bọn họ, "Hai đứa nhớ chăm sóc ông ngoại thật tốt, nghe chưa?"
Bạch Quỳnh cùng Bạch Hiển liên tục gật đầu, Trác Phong phất tay: "Được rồi, mau đi, không cần lo lắng đâu."
Bạch Thành cùng Bạch Cảnh đã rời đi được vài ngày, cũng bởi vì công ty không thể thiếu người nên bắt buộc phải quay về, mấy ngày nay Bạch Hiển đã thực hiện lời hứa của hắn, dẫn cả Bạch gia đi dạo chủ thành vài vòng. Đối với cảnh tượng phồn hoa này, phụ tử Bạch Thành cảm thấy sớm muộn gì Lạc Nhật Thành cũng sẽ như vậy.
Chiếc xe nhỏ dần đi xa, Bạch Hiển thu hồi tầm mắt, lúc quay đầu lại, thì thấy hốc mắt Trác Phong hơi đỏ, trong lòng lập tức hơi chột dạ, chạy tới làm nũng: "Ông ngoại ~ chờ lần nghỉ tiếp theo, con sẽ đưa ngài tới Lạc Nhật Thành chơi! Con nói ông biết biết, ở Lạc Nhật Thành có nhiều thứ hay ho lắm, nổi tiếng nhất là..."
Bạch Quỳnh đi theo bên cạnh thỉnh thoảng phụ họa vài câu, kết quả là hai người lại bắt đầu tranh luận, khiến cho Trác Phong đi phía sau rất buồn cười.
Trác Phong đã thành công thu hút sự chú ý của hai người, đến khi hai người dừng lại làm bài tập, nỗi lưu luyến trong lòng đã tan biến, chỉ còn lại nụ cười bất đắc dĩ, hai đứa này thực sự có chút bản lĩnh.
Nghĩ lại, đúng là đã lâu ông không tới Lạc Nhật Thàng, không bằng như Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-tinh-te-chan-hung-long-toc/3713778/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.