ĐÀN SƯ TỬ THÂN THIỆN 
Bọn họ thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn canh giác bởi vì có ba con sư tử đực đang tiến về phía họ, cả ba đều trông rất uy nghiêm, con bên trái có cái bờm màu đen, ánh mắt hung bạo, răng nanh ẩn hiện sau miệng. Con bên phải có một vết sẹo kéo dài từ bên trái mắt đến khóe miệng bên phải, thể trạng tương đối gầy, có một cái bờm màu nâu đen rất phổ biến ở sư tử đực, ánh mắt lại thập phần sắc bén mà nhìn bọn họ. 
Hai con này hơi lùi về phía sau để lộ ra con sử tử ở giữa, nó có cái bờm màu vàng đặc biệt tao nhã, thân hình cũng lớn hơn so với hai con còn lại, làm cho Bạch Hiển chú ý là ánh mắt của nó, một đôi mắt thâm thúy màu rám nắng, rất bình tĩnh, dung mạo cũng rất xuất chúng, không giống hai con kia thiếu kiến nhẫn, ngược lại lại có thêm một loại.....khí chất không giận mà uy. 
Khí thế ba con sư tử lúc đi tới mang đến cảm giá áp bức, bọn họ không nhịn được càng dựa gần hơn một chút, không nghĩ tới sư vương[1] dừng lại cách chỗ bọn họ tầm 1 mét, ngẩng đầu lên ngửi ngửi, tiếp theo ở bên cạnh bọn họ đi một vòng, rồi trở về bên đàn sư tử. 
[1] Sư vương: Sư tử đầu đàn 
Bọn họ hai mặt nhìn nhau, đây là sư vương đã đánh dấu địa bàn có thể hoạt động của bọn họ, ý bảo bọn họ không cần vượt qua đúng không? 
Bạch Hiển dẫn đầu ngồi xuống, đàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-tinh-te-chan-hung-long-toc/3537222/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.