Trác Phong đưa Bạch Hiển về nơi ở của mình, hai ngày tiếp theo, Bạch Hiển liền đi theo ông ngoại, quan sát không ít trường hợp bồi dưỡng của ông, bị Trác Phong phát hiện ra thiên phú. Vì vậy lại bắt đầu một vòng rèn luyện, đi theo bên cạnh sư huynh nhà mình, tiếp nhận không ít nhiệm vụ bồi dưỡng ngự thú trung cấp.
Trác Phong khen ngợi hắn đối với thuộc tính của ngự thú mẫn cảm, thầm nghĩ rốt cuộc mình cũng có người kế nghiệp.
Thời gian dù sao cũng không nhiều, ngày 15 tháng 8, thiên huyền ngự thú học viện cuối cùng cũng chính thức mở cửa chiêu sinh, trừ bỏ Bạch Hiển và 5000 người khác có số điểm văn hóa cao nhất khóa và cấp bậc ngự thú cũng đầy đủ, có thể trực tiếp tham gia khảo hạch dã ngoại đợt hai. Còn có 1000 danh ngạch tuyển sinh, cạnh tranh giành danh ngạch vô cùng tàn khốc – ai có thể sống sót trong một phần tư giờ dưới sự chỉ đạo của các đàn anh do học viên cử đến có thể nhận được chỉ tiêu!
Một lão nhân tóc trắng xóa đứng ở cửa học viên, dáng người hơi gầy nhưng không ai dám đưa ra dị nghị, người này không ai khác chính là hiệu trưởng Trần Lưu. Nghe Trác Phong nói, đây cũng là một trong những chủ nhân của thất long, Thổ long. Nếu ngự thú của Bạch Hiển thật sự có huyết mạch của long tộc như đã nói, thì đi thỉnh giáo hắn nói không chừng có thể huấn luyện tốt hơn.
Bạch Hiển đã xếp hàng từ rất sớm, đang xếp hàng ở nửa đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-tinh-te-chan-hung-long-toc/3485498/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.