Lúc Thẩm Sở Sở lần nữa nhìn thấy Thái Khiết là vào nửa tháng sau, lần này, thời điểm Thái Khiết nhìn thấy Thẩm Sở Sở không còn là biểu cảm không thèm quan tâm hay là cách người ngàn dặm nữa, mà là một loại thái độ vô cùng nhiệt tình.
"Sở Sở, cảm ơn em." Câu đầu tiên Thái Khiết nói khi gặp lại Thẩm Sở Sở chính là câu này.
Thẩm Sở Sở liếc nhìn Trần Thắng Cương mang theo biểu tình nghi hoặc đứng bên cạnh, nói với Thái Khiết: "Không có gì, có thể giúp được chị là được."
"Hai người là đang chơi trò thần bí gì vậy?" Trần Thắng Cương không nhịn được mà hỏi. Anh nhớ là trước đó chị Thái vẫn luôn đối với Thẩm Sở Sở mang địch ý nhàn nhạt, đặc biệt là sau này, địch ý của chị ấy trực tiếp thể hiện trên mặt. Tại sao một thời gian không thấy, hai người này giống như là đã có hiểu ngầm vậy.
Thái Khiết không nói gì, nhưng trên mặt hiện ra nụ cười bất đắc dĩ.
Thẩm Sở Sở thấy được dáng vẻ này của Thái Khiết, nói với Trần Thắng Cương: "Em trước đây giúp chị Thái chút chuyện nhỏ."
Ánh nhìn nghi ngờ của Trần Thắng Cương quét qua trên người Thẩm Sở Sở và Thái Khiết một lượt, không nói thêm gì nữa. Vừa lúc nhân viên tới nhắc anh đi quay phim, anh vội vàng đi theo nhân viên qua đó.
"Trước đây may mà có lời nhắc nhở của em, nếu không chị chắc là mất cả người lần tiền. Chị lần đầu tiên phát hiện được trên thế giới có người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-taobao-tinh-nhan-duyen/2110592/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.