Dẫn Vương Thiến đến khu chung cư của mình xem một chút, Thẩm Sở Sở nghĩ đến mình gần đây đắc tội với người đại diện, chắc là cũng chẳng có phim hay quảng cáo nào, vừa hay dùng thời gian này đi xử lý vấn đề về kỹ năng biểu diễn của mình.
Nhìn sang trợ lý mới tuyển, Thẩm Sở Sở nghiêm túc nói: "Trước đây thuê em đến làm trợ lý tạm thời, cũng bởi vì chị nghe chị Vương thợ trang điểm giới thiệu, chị tin vào mắt nhìn của chị Vương, nghe nói trước đây em đã từng làm trợ lý rồi, vì vậy, quy củ gì đó cũng không cần chị nói nhiều nữa. Chỉ cần em làm tốt, không sinh sự, nghe theo chị, tuyệt đối sẽ không hối hận đâu. Vì chị nhất định sẽ trở thành đại minh tinh, tin chị đi."
Vương Thiến nghe những lời Thẩm Sở Sở dõng dạc nói, kích động đáp: "Vâng, em tin chị, chị Thẩm."
"Thay đổi xưng hô một chút, gọi chị là sếp, nghe có vẻ có giống có tiền."
Vương Thiến: "... Được, sếp. Chị sau này có cần em làm gì thì cứ trực tiếp giao cho em là được, gọi lúc nào em sẽ đến lúc đó."
"Trước mắt sếp của em, tức là tôi đây đang trong giai đoạn hậu tích bạc phát, cho nên việc cần em làm chỉ có một, mỗi ngày đúng giờ ba bữa ăn mang tới cho tôi là được." Cô bởi vì vừa trạch vừa lười nên đã ăn mì ăn liền nửa tháng nay rồi, cảm giác như cả người đều có mùi vị của mì gói. Sắp muốn nôn ra rồi.
"Vâng thưa sếp, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-taobao-tinh-nhan-duyen/112782/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.