"Trợ lý Ngô, anh xem, trong đám người lần này mà chúng tôi mang về có người đã trởthành chị dâu, chuyện tốt như vậy, có thể cho chúng tôi thêm chút tiền hay không?"
Hai tay của râu quai nón chà xát với nhau, trên mặt mang theo nụ cười nịnh nọt.
Tay của trợ lý Ngô đang sửa sang lại đồ vật đột nhiên cứng lại, anh ta quay đầu, đôi mắt không hề có cảm tình mà nhìn chằm chằm râu quai nón.
Tươi cười trên mặt của ông ta cứng đơ, trên trán chậm rãi toát ra mồ hôi, ánh mắt củatrợ lý Ngô bình đạm, không hề gợn sóng, nhưng mà ông ta lại có thể thấy được sự uy hiếp từ trong ánh mắt của anh ta, lại còn có sát ý nhàn nhạt.
"Ha ha, tôi nói giỡn." Râu quai nón lau mồ hôi một chút, khóe miệng bắt đầu run run.
Trợ lý Ngô vẫn chưa thu hồi ánh mắt đang dừng ở trên mặt ông ta lại, rốt cuộc, sau khi không khí yên lặng một hồi, trợ lý Ngô mới chậm rãi mở miệng: "Nói chuyện nhớ dùng não. Không có lần sau."
Tiếp theo, ánh mắt khiếp người kia mới rút về, râu quai nón lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Biết, biết, lần sau không dám, không dám."
Râu quai nón khép nép mà đi ra ngoài, sau khi tiếng đóng cửa vang lên, trợ lý Ngô giật mình một cái, trầm mặc một lát, 'oanh' một tiếng, anh ta quăng ngã cái bàn.
Một chén trà tinh xảo lăn xuống mặt đất, 'răng rắc', vỡ thành hai mảnh.
Nghe được tiếng vang lớn, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-pham-toi-hien-truong-lieu-hung-thu/2536486/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.